Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2012
Thứ Ba, 17 tháng 1, 2012
Xuân lặng lẽ
Ôi Tết đến chưa ? có thấy đâu '.
Sao ta lặng lẽ đón âu sầu,
Ngó quanh ngó quất đời phiêu bạt;
Chút nhớ chút thương tuổi úa mầu.
Lang bạt kỳ hồ cùng tháng tháng,
Tiêu giao lữ thứ với đêm thâu.
Ngày dài ru giấc đời cô quạnh,
Xuân đến chập chờn một bóng câu.
Nguyễn Lộc
Thứ Tư, 4 tháng 1, 2012
Nhớ đầu Xuân Mậu thân 1968
Nhớ đầu Xuân Mậu thân 1968
Hoa mai vàng rực bên thềm,
Mùa xuân năm ấy êm đềm nhẹ đưa.
Trên cành chim hót líu lo,
Bướm ong khoe sắc nhởn nhơ vui đùa,
Hòa bình trên khắp thôn xưa,
Trẻ con an giấc ban trưa nắng vàng.
Tiếng pháo đầu làng âm vang,
Đình chùa thắp nến cầu an dân lành.
Giao thừa với bánh chưng xanh,
Ông bà về với cháu con thâm tình;
Vui chung mái ấm gia đình,
Mẹ con sum họp vẹn niềm nghĩa ân.
Bỗng đâu tiếng súng xa gần,
Máu tươi loang loáng xóm làng tan hoang,
Cộng quân gây cảnh điêu tàn,
Bởi lòng đố kỵ còn mang trong lòng.
Dân lành chịu cảnh vong ân,
Giết người đồng loại đầu xuân thanh bình;
Gây thù chuốt oán vô minh,
Mong xây chế độ diệt tình quê hương.
Nguyễn Lộc
Thứ Hai, 26 tháng 12, 2011
Thương Má lắm
Má đã cho con hơi thở nầy,
Không gì bằng được hỡi người ơi;
Ra vào cánh mũi như làn khói,
Nuôi dưỡng thân mang trong cuộc đời.
Lạc vào thế giới của tiêu sơ,
Vô thường được mất mãi bơ vơ.
Ngày đi đêm đến gieo sầu nhớ,
Day dứt má con phút tiễn đưa.
Con thương má lắm mãi trông chờ,
Phật tâm cho những đứa con thơ;
Hạt mầm ươm giống khi non dại,
Ưu Đàm nở rộ bến sông xưa.
Má đã tảo tần quen mưa nắng,
Nuôi đàn con trẻ mồ côi cha.
Cửa chùa rộng mở cho má gởi,
Tâm từ nương náu bước chân xa.
Nay Má đã già theo tháng năm,
Quê hương mang dấu vết thăng trầm.
Các con khôn lớn nhờ ơn Má,
Thấp sáng cuộc đời lúc khó khăn.
Nguyễn Lộc
Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011
Sầu đông
Những nụ hoa tuyết thắm nắng vàng,
Trên cành gió nhẹ lướt miên man.
Người đi vẫn nhớ làng quê cũ,
Kẻ ở còn mang giấc mộng tàn.
Se sắt trời đông sầu viễn xứ,
Quạnh hiu tuyết trắng phủ đồi hoang.
Ngó quanh một bóng hồn đơn lẽ,
Có thấu tình tôi hỡi gió ngàn ?
Nguyễn Lộc
Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011
Cho không Đất Nước chứ không bán Nước
Nhà Nước ta có bán Nước đâu !
Cho không tàu cộng đảng sống lâu.
Xưa kia dân Việt là dân chệt,
Đảng dâng lại đất hưởng sang giàu.
Con cháu Bác Hồ công rất to
Nhờ ơn thằng chệt chỉ dẫn cho,
Việt Trung cùng giống tình máu mủ,
Nước mẹ Nước con một bóng cờ.
Bác Hồ dòng dõi người Quảng đông,
Bác Mao đào tạo dựng cờ hồng;
Đem về xứ Việt dạy dòng giống,
Nhắc nhở cháu con chớ hai lòng.
Nước mẹ Trung hoa luôn mong mỏi,
Ngàn năm vẫn hướng về phương nam
Dang tay chờ đón dân giao chỉ,
Xóa bỏ Việt nam xứ" dã man".
Nguyễn Lộc
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)