Giựt mình tỉnh mộng cơn điên,
Chúng sanh đã nhiễm ưu phiền thế gian.
Cái tôi nầy tới giàu sang,
Cái tôi kia để lầm than ăn mày.
Cái gì quí nhất trần ai ?
Ngày nay hoàng đế, ngày mai ai nhìn!
Ngồi xem thế sự diễu vinh,
Một đời trôi nổi vô minh con người.
Mảnh đất kia nhiều xác lười,
Sao không sống dậy vui cười thế nhân.
Nằm chi chẳng nói ,chẳng rằng,
Khi xưa miệng thét sánh bằng thép gang;
Mà nay đành chịu lỡ làng,
Tôi tôi ,nó nó !!! hoá hàng xương khô.
Sept 30,2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét