Hình hài đó lần lần về cội
Một đời người thoáng chốc lìa xa
Vừng đông vừa hé mái nhà
Đêm sương xuống lạnh trăng ngà bóng soi
Ngọn núi lớn bóng cao vời vợi
Từ ngàn xưa biết khởi lúc nào ?
Dòng sông xuôi chảy là bao ?
Nước non vĩnh viễn mất nào ai hay
Bao triều đại hùng thay bờ cõi
Vết hoang tàn lối cỏ chân mây
Công hầu danh tướng đâu đây
Một thời oanh liệt còn vây máu hồng
Kiếp trần thế dịch dòng luân chuyển
Bã công danh diễn biến thịnh tàn
Thương thay giấc mộng phủ phàng
Mà con người bám nghiệp quàng vào thân .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét