Ễnh ương thi sĩ
Ngệch ngoạc giữa chốn bùn nhơ
Muỗi mòng rên rỉ
Hoà âm theo tiếng nhà thơ côn trùng
Kêu gào gió cuốn
Huênh hoang giữa chốn ruộng vườn
Một mình vui ngượng
Ôm đầy một bụng máu vương bụi đường
Đêm đêm ngấn lệ
Nhớ thân nếm mật nằm gai
Nay yên rơm ấm
Cố quên quên hết oán vay ngút trời
Bây giờ thi sĩ cuộc vui
Ễnh ương xuống phố làm thơ với đời
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét