Sinh diệt ai mà chẳng đổi thay,
Vui buồn giận ghét mối u hoài.
Một đời người tựa như làn khói,
Chút lợi danh cũng phận lạc loài.
Giấc mộng Nam Kha còn nhắc nhở,
Bóng mây cửa sổ vẫn trôi dài.
Mê chơi trong cõi đời phù phiếm,
Ngơ ngát khi lìa xác sớm mai.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét