Mộng đời
Tâm ta sao trống rỗng,
Mọi tạp niệm dồn chân.
Sắc màu như chuyển động,
Giữa đất trời mênh mông.
Ta nghe lòng nặng trĩu,
Từng sát na đi về;
Cô đơn và vắng lặng,
Trong cõi đời u mê.
Tiếng ai như tiếng tơ,
Từ tiền kiếp đê mê;
Theo ta qua muôn thuở,
Nhẹ nhàng những lời thơ.
Xin người hãy cho tôi
Dù chỉ một lần thôi,
Hình ảnh người đâu đó;
Đưa tôi vào cơn mơ.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét