Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

Nguyen Van Thanh - THẬP KỶ MẤT MÁT-AI LỢI? AI THIỆT?




Nguyen Van Thanh

Viết tiếp bài: một kiểu làm ăn nhàn hạ

Hiện nay, trên diễn đàn, nhiều chuyên gia kinh tế lo ngại Việt Nam sẽ rơi vào thập kỷ mất mát. Vậy thập kỷ mất mát là gì? Nếu điều đó xảy ra thì ai lợi, ai thiệt? Xin chia sẻ góc nhìn cá nhân tôi, một người tự nghiên cứu về kinh tế.


1. Tiền và hàng hóa: Trong nền kinh tế thị trường, tiền và hàng hóa như hai mặt của một đồng xu, có tiền bạn mua được hàng và có hàng thì bán được tiền. Mọi cá nhân tham gia hoạt động kinh tế cũng nhằm mục đích là có nhiều tiền. Tiền và hàng hóa liên kết với nhau qua hệ thống giá, khi hệ thống giá ổn định thì ta có mặt bằng giá. Dựa trên hệ thống giá này các chủ thể kinh tế có thể cung ứng cho thị trường sản phẩm và tính được hiệu quả kinh tế. Hiệu quả kinh tế làm cho tiền và hàng hóa giữ được tỷ lệ, tức là giữ được giá. Ví dụ tôi vay ngân hàng 100 triệu đi chăn nuôi gà, tôi làm ăn hiệu quả tức là tạo ra số gà tương ứng với số tiền (cả tiền lãi), và đồng tiền giữ giá.

2. Phá sản và lạm phát: Khi một chủ thể làm ăn ngoài vốn tự có, họ thường huy động tiền từ các chủ nợ (bank, hoặc chứng khoán), nếu làm ăn hiệu quả thì họ có tiền và chủ nợ cũng có đồng lãi. Nếu họ làm ăn không hiệu quả dẫn đến không thu đủ tiền để trả nợ thì họ  buộc phải tuyên bố phá sản, lúc bấy giờ chủ thể kinh tế và chủ nợ chia nhau khoảng lỗ. Ví dụ vì một lý do nào đó-dịch bệnh chẳng hạn-gà chết sạch, tôi không bán được gà để thu tiền trả nợ, tôi phải tuyên bố phá sản. Lúc bấy giờ tôi và chủ nợ cùng mất vốn cho phi vụ làm ăn này. Lúc này hàng không có, tiền cũng không thêm nên tiền vẫn giữ giá. Kinh tế thị trường là lời ăn lỗ chịu, chủ nợ cũng phải chấp nhận cuộc chơi này. Chính điều này làm cho bên cho vay rất cẩn trọng trong việc cho người khác vay tiền làm ăn.

Trong trường hợp tôi là con quan chức cỡ bự-cậu ấm Vinashine chẳng hạn-tôi đến Bank vay 100 tỷ để nuôi gà. Tiền rút ra, tôi lại quả cho các vị ở đây 20 tỷ, ăn chơi xả láng 50 tỷ. Còn 30 tỷ tôi mua vài cái chuồng gà ộp ẹp của anh hàng xóm và vài trăm con gà rù về nuôi, cho ăn thất bát cho có việc để báo cáo. Đến hạn trả nợ tôi tuyên bố phá sản, bank tiếp quản, bán phát mãi chuồng gà tôi được 1 tỷ, mất vốn 99 tỷ. Lẽ ra theo nguyên lý thị thường những khách hàng cho tôi vay phải mất đứt khoản tiền này nhưng vì tôi là cậu ấm và chủ nợ không chấp nhận mất vốn nên được ông bố quyết định tái cơ cấu 99 tỷ đó thành trái phiếu trả dần trong 12 năm với lãi suất a%. Đây có thể gọi là cách khoanh nợ và đẩy nợ cho thế hệ tương lai trả dần. Xem cách làm đó tại đây và đây.

Đó là khoản nợ bank tư nhân hoặc bank quốc tế, nếu tôi vay bank quốc doanh thì khỏe nữa. Ông bố tôi chỉ việc ký cái rẹt xóa nợ và lệnh cho NHNN tái cấp vốn cho khoản bị mất trên. Chẳng ai thiệt trong vụ này nên chắc chắn không ai lên tiếng phản đối, có thiệt là thiệt thằng dân nhưng dân là thằng rất mông lung. Nếu ai theo dõi kinh tế VN thì sẽ biết vở diễn khoanh nợ và xóa nợ xảy ra rất nhiều lần cho các cậu ấm giống tôi -doanh nghiệp quốc doanh. Trong trường hợp này một lượng tiền mới đưa vào lưu thông mà không có vật chất làm ra trong xã hội nên đồng tiền mất giá (đây là lí do vì sao vàng từ 500k/chỉ lên 4,5 triệu/chỉ, thịt từ 30k/ký lên 100k/ký). Lạm phát là thuế đánh trên toàn dân, mọi người chịu một ít. Ai có tiền nhiều mất nhiều, ai có ít mất ít. Công nhân viên chức thì tô cơm bị vơi mất đi một phần (vì sức mua giảm).

3. Bong bóng và suy thoái: hiện nay loại cậu ấm như tôi hoặc họ hàng của tôi rất nhiều, chúng tôi ùn ùn đến bank ký giấy vay, rút tiền ra ăn chia như trên (Ông Nguyễn Bá Thanh cũng đã chỉ ra chiêu này), lúc này món đầu tư không phải gà mà là nhà đất. Vài năm trước đây chúng tôi tạo ra vui vẻ cho cả xã hội, ai ai cũng có nhiều tiền. Một số lớn đã nhanh chóng chuyển đồng bạc VNĐ sang khoảng có giá trị thực hơn là vàng và đôla để gửi ra nước ngoài. Bằng cách mua bán, thế chấp, vay mượn quay vòng như vậy chúng tôi đã cùng nhau đẩy giá nhà đất lên vài lần so với giá thực của nó nếu hoạt động đúng với hệ thống giá. Đây là tình trạng bong bóng giá tài sản. Cuộc vui nào cùng đến lúc tàn, và hiện giờ cuộc vui đã tàn. Kết quả của cuộc vui là khoảng nợ tầm 2 triệu tỷ trong đó khoảng 500.000 tỷ là khoản mất đứt như 99 tỷ trong phi vụ nuôi gà trên. Đúng theo nguyên lý thị trường chúng tôi phải giao lại cả vốn lẫn lãi cho bank như trường hợp những gì ông già Alan đã làm bên Mỹ năm 1987 khi thị trường bể bóng bất động sản, nhưng Việt Nam mình nó khác. Ở đất nước Việt Nam này, không ai khác, chỉ có chúng tôi là có súng (một đảng nắm quyền) và tất nhiên chúng tôi không thể tự bắn vào chân mình được. Hiện tại không một ai có đủ sức để buộc chúng tôi phải làm cái việc đau đớn đó.

Xin lỗi các bạn là chơi không fairplay “lời ăn lỗ chịu”  nhưng vì tương lai mình và con cháu, chúng tôi buộc phải tiến hành theo hai cách trên, đó là đẩy nợ vào tương lai để mọi người cùng trả hoặc xóa nợ, bơm tiền tạo lạm phát để mọi người đưa vai vào gánh giúp chúng tôi.

Khi nền kinh tế tạo bong bóng, những đối tượng hưởng lợi đã rút tiền đi mua sắm vàng, ngoại tệ. Nền kinh tế không chấp nhận phá sản để chủ nợ mất vốn thì sẽ tạo ra suy thoái.

4. Thập kỷ mất mát: Tiến trình như phân tích trên, Việt Nam chắc chắn sẽ đi vào thập kỷ mất mát. Thập kỷ là thời gian cần có để làm cho bong bóng bất động sản xì hơi xẹp vừa phải, đủ để cả đất nước lao động tạo ra thặng dư của cải để trả món nợ hiện nay thay vì phải phá sản.

Trong 10 năm tới hàng triệu người Việt Nam lao động quần quật nhưng gần như chỉ đủ ăn, dù đồng lương danh nghĩa có thể tăng. Thặng dư thực chất của sức lao động đã bị bòn rút qua lạm phát hoặc qua thuế để trả các khoản nợ khổng lồ hiện nay. Đây là trường hợp may mắn kinh tế tăng trưởng để mọi người có cơ hội nai lưng ra cày trả khoản nợ chung.

Trường hợp như vậy là rất hiếm vì quá trình xử lý bong bóng không qua phá sản, thường dưới sức mạnh của lợi ích phe nhóm sẽ làm cho nguồn tiền tiếp tục chảy vào nuôi các Zombie như Vinaline, Vinashine,….làm cho nền kinh tế suy thoái sâu hơn, làm thời gian trả nợ dài hơn có thể đến vài ba thập kỷ. Những nước lâm vào cảnh này được gọi là bẫy thu nhập trung bình tức là làm hoài mà không khá.

Hiện nay tôi (tác giả) hơn 30 tuổi, nếu không gì xảy ra, trong 20 năm tiếp theo, tôi và hàng triệu người khác làm ra của cải để trả cho các món nợ khổng lồ mà các đại gia mới nổi vài năm gần đây có được nhà lầu xe hơi-gây ra. Lẽ ra, đúng nguyên tắc của trời đất (nguyên tắc thị trường) họ phải nghèo đi nhưng không, họ đã khôn khéo dựa vào quyền lực chính trị để chuyển các bill thanh toán cho chúng tôi trả trong 20 năm tới. Cuộc đời mình xem như phấn đấu làm lụng để trả nợ cho người khác.

Còn gì bất công hơn điều này không?
Qua phân tích trên, hẳn các bạn biết vì sao ở các xứ tự do, khi kinh tế khủng hoảng là phải thay chính phủ?

Nguyễn Văn Thạnh

P.s: Những người đấu tranh cho nền dân chủ VN cần phải tiếp cận vấn đề dưới góc độ kinh tế để mọi người, nhất là người trẻ thấy được quyền lợi và trách nhiệm trong công cuộc dân chủ hóa đất nước. Lớp trẻ sẽ không còn thờ ơ khi họ biết là mình làm quần quật để gánh nợ cho người khác đang vi vu du lịch với bồ nhí bên trời Tây.

Blog Huỳnh Ngọc Chênh

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013

Hãy để toà xử tội Bác Đoàn văn Vươn !

   

                     Hãy để toà xử tội Bác Đoàn văn Vươn!

                   Hãy để toà phân xử Bác Vươn,
                   Lộ ra mặt ác bọn vô lương.
                   Đây là mồi lửa cho tranh đấu,
                   Đó lệnh thời cơ được tỏ tường.
                   Đoạn cuối tham ô đền nợ máu,
                   Phút giây thức tỉnh cứu quê hương.
                   Cùng nhau giành lấy quyền nhân bản,
                   Tỏ chí hùng anh giống quật cường.

                                                       Nguyễn Lộc

                        

Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013

Mưa mùa hạ



                            Mưa mùa hạ

                  Mưa rơi đầu mùa hạ,
                  Lóp ngóp xoay lối mòn.
                  Dòng chảy dài trôi lá,
                  Trời giăng sầu tuôn nhanh.

                  Người đâu thuở ân tình?
                  Trên đường ta hò hẹn,
                  Nước thấm ướt đôi mình;
                  Miệng em cười e thẹn.
                  ...................................
                  Đôi tay che người ấm,
                  Anh nghiêng mình tránh sang,
                  Lén nhìn giọt lấm tấm;
                  Suối mắt vào lòng anh.

                  Mưa rơi còn rơi hoài,
                  Một đời luôn trôi nổi,
                  Người em hằng mong đợi.
                  Niềm riêng buồn ai hay!

                  Rơi rơi khắp nẻo đường,
                  Xứ xa trên ngõ vắng.
                  Phút giây trôi chầm chậm,
                  Ru tình vào mênh mông;
                  Hình bóng chiều hạ ấy,
                  Chợt nghe hồn bên song.

                                     Nguyễn Lộc

                                   

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013

Oán than còn đó



                        
                                    Oán than còn đó !

                 Tiếng khóc năm xưa còn uất nghẹn,
                 Sao vàng máu nhuộm cảnh điêu linh.
                 Bên bờ lau sậy hờn non nước,
                 Khói lạnh tro tàn đón cộng binh.
                 Lớp lớp dân đen lìa Tổ Quốc.
                 Hàng hàng thây chết bỏ ngày xanh.
                 Hoà bình sao lệ tuôn rơi mãi !?
                 Biết đến bao giờ hết chiến chinh.
                                             
                                               Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2013

Mộng chiều thơ

                                    Mộng chiều thơ.

                 Mây tím về đâu hỡi gió xưa,
                 Đường hoa phố lạ vẫn mong chờ.
                 Tim hồng hò hẹn còn xao xuyến,
                 Tình thắm trao nhau mãi dật dờ.
                 Xa xăm người có mơ ngày ấy,
                 Lất phất mưa về gợi tiếng tơ.
                 Nhạt nắng ươm lên màu mắt biếc,
                 Áo em vương mộng ánh chiều thơ.

                                                  Nguyễn Lộc

                

         

            

Thứ Ba, 19 tháng 3, 2013

Hãy Lật đổ Chinh Quyền Việt Cộng.



                   Hãy lật đổ Chính Quyền Việt Cộng.

                 Chế độ hèn kém với ngoại bang,
                 Sửa sai chi nữa giống tham tàn.
                 Cúi đầu nô lệ thờ Trung Cộng,
                 Lùa lũ dân hiền thuộc chệt man.
                 Giòng giống anh hùng đang bị xoá,
                 Mặt mo chức sắc đã qui hàng.
                 Hãy mau thức tỉnh cùng chung sức,
                 Lật đổ Chính Quyền cứu Nước nam.
                                                  
                                                    Nguyễn Lộc     
      

Thứ Năm, 14 tháng 3, 2013

Nước Việt suy đồi bởi Cộng quân.


                    
                    Nước Việt suy đồi bởi Cộng quân.

                Dân tộc phân ly mọi nẻo đường,
                Cộng quân phá nát đất quê hương.
                Dựng xây chế độ bằng xương máu,
                Rước hoạ đao binh bởi Hán cường.
                Khinh rẻ đồng bào quỳ lạy giặc,
                Lỡ leo lưng cọp phải cầm cương.
                Quan tham khí tiết bay đâu mất,
                Nước Việt suy đồi cảnh nhiễu nhương.

                                                      Nguyễn Lộc
                    

Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013

Quan Cộng lừa đảo nhân dân



                         Quan Cộng lừa đảo nhân dân.

                 Giả bộ ngu ngơ tốt với dân,
                 Dễ thương gì̀ với Đảng xà quần.
                 Cứ nghe Hiếp Pháp như đàn vịt,
                 Mãi nói u ơ tựa lũ khùng.
                 Chẳng thiết quân tàu đang chiếm đất,
                 Lo gom vàng bạc sẽ yên thân.
                 Vật cùng tất biến hằng xoay chuyển,
                 Chế độ tham tàn sớm diệt vong.

                                                 Nguyễn Lộc         

Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013

Tâm sự Việt kiều già bỏ vợ


                                 
                      Tâm sự Việt kiều già bỏ vợ

               Những cô gái quê luôn chờ đợi,
               Thoát cảnh nghèo,hèn kém,bơ vơ,
               Lang thang đói rét quanh thành phố;
               Dành dụm tiền lừa người trong mơ.
               Muốn đổi đời các cô gắng sắm,
               Quần áo xinh với son phấn mượt mà;
               Bày webcam show vẽ đẹp trăng hoa,
               Hằng đêm chát với anh già hải ngoại.

               Anh bên Tây than thân ái ngại,
               Bà vợ già tối ngày hay la,
               Bắt bỏ bia,bỏ thuốc lá ra;
               Không còn gì để hưởng vui cuộc sống.

               Ngày hai bữa đi làm lòng trông ngóng,
               Thoát cảnh buồn quanh quẩn ,thân rên đau.
               Ăn rồi ngủ đi làm như con vật,
               Đến cuối tuần con cái lại lao nhao.

               Đời chán nản muốn tìm vào quên lãng,
               Nhớ lại thời niên thiếu mộng trăng sao.
               Nhưng than ôi! thân đã trót lao đao,
               Vòng danh lợi mong tìm đường thư giản.

               Ngoảnh lại nhìn bầy con mà chán nản,
               Lo miếng ăn,học tập nhiều lo toan ;
               Hên thì được những đứa con ngoan,
               Xui thì chịu số phận già cô độc.

               Tâm suy nghĩ vợ mình đây không thật,
               Ở với nhau cho trọn nợ vợ chồng.
               Lòng trống vắng với tháng ngày chung sống,
               Đếm thời gian tuổi tác sắp úa tàn.

               Rồi lại nghĩ cả cuộc đời trôi dạt,
               Đến tuổi già muốn xong nợ thế gian.
               Tròn trách nhiệm với lũ trẻ ta mang,
               Với vợ hiền ta tìm đường li dị.

               Mơ Việt Nam tìm lại thuở mộng mị,
               Lòng quay về với lãng mạn yêu đương,
               Tìm gái nhỏ tuổi vừa tròn sắc hương;
               mong vớt lại thời vàng son quá khứ .

               Hằng đêm chát bên đèn tình nhung nhớ,
               Giọng ngọt ngào những cô gái miền quê;
               Làm anh già vương vấn đê mê,
               Webcam xinh càng thêm gần gũi.

               Quyết quay về rước mối tình dong ruổi,
               Muốn ra tay cứu giúp gái thuyền quyên,
               Và sắc đẹp với mộng tưởng đảo điên.
               Bên bé xinh vui tuổi già còn lại.

               Nhưng nào ngờ mộng tan cuộc tình ái,
               Bé dịu hiền nay đổi khác hơn xưa.
               Bổn cũ bản thân lần nữa đón đưa,
               Lại quay về phá tan tình nồng ấm.

              vợ già ta bỏ thay hình bắt bóng,
              Khổ trăm lần so với trước kia.
              Gông cùm trẻ dịu dàng mà thắt chặt,
              Quanh quẩn trong nhà như cá lia thia.
              Lấy chồng già sướng lắm ai kia !
              Ăn rồi ngũ,đi chơi và nhảy nhót.

              Nghĩ tội nghiệp những ông già Nước Việt,
              Lại đua đòi học thói Đại Gia,
              Có tiền của muốn đổi đời trẻ lại;
              Nhưng than ôi tiền của hoá ra ma.

              Tránh vỏ dưa thì gặp vỏ dừa,
              Nghiệp ta gieo phải cúi đầu chịu nhịn.
              Sự tham muốn không tránh đời mệnh định,
              Hãy soi mình gắng tích đức tu thân .

                                                           Nguyễn Lộc

      

              

                              

Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

Tâm sự thời đổi mới



                               Tâm sự thời đổi mới.

                  Người nghèo năm ấy không còn nữa,
                  Nét dễ thương chân chất thật thà.
                  Đến thời giàu sang tâm đổi khác,
                  Khen trò đời diễn thật tinh ma.

                  Nhớ thời bao cấp ai cũng hiền,
                  Cám ơn Cộng Sản làm đảo điên !
                  Cho người niềm tin vào tính thiện,
                  Vật chất ra ngoài khỏi cõi Tiên !

                  Lơ lơ láo láo tâm niệm phật,
                  Để cho bụng đói quên não phiền.
                  Còn gì nữa đâu mà danh với lợi,
                  Nhà Nước  cấp bao nhiêu hưởng bấy nhiêu.

                  Từ đó con người thương nhau lắm,
                  Chén đường,chén muối san sẻ nhau;
                  Mọi người giúp đỡ khi đau yếu,
                  Hạt giống thiện tâm nẩy mầm mau.

                  Đến thời mở cửa làm kinh tế,
                  Nhà Nước cho dân được tự do;
                  Buôn bán cá nhân thôi nghèo đói,
                  Nhà Nước bây giờ đỡ phải lo.

                  Đạo đức con người chóng ra đi,
                  Bon chen danh lợi rất dị kỳ,
                  Người trí thức dùng tiền mua quan chức;
                  Người nông dân bán đất bỏ nhà đi.

                  Hàng xóm láng giềng nhìn xa lạ,
                 (Không áo quần thì hoá ra ma)
                 Tranh nhau tấc đất từng hàng giậu,
                  Mắng nhiếc chửi nhau đến cửa toà.

                 (Gà nhà bôi mặt đá nhau)
                  Anh em cha mẹ sanh oán thù.
                  Mãnh lực đồng tiền là Tiên Phật,
                  Phạt kẻ nghèo hèn với người ngu.

                  Đàn điếm xa hoa chốn ăn chơi,
                  Cùng nhau bắt chước thói đua đòi;
                  Dăm câu Anh ngữ lên mặt khỉ,
                  Mặt mũi uốn cong cứt lộn đầu.

                  Tiền của gắng công thi nhau vét,
                  Cạn kiệt tài nguyên của đất trời.
                  Quan mạnh quan bán người dân khổ,
                  Kẻ giàu tận hưởng thoả ăn chơi.

                  Người ngu kém tài thi nhau nịnh,
                  Được bổng lộc quan sướng mộng đời.
                  Tầng lớp Quan trên thi nhau dóc,
                  Tiếng pháo miệng đời nổ khắp nơi.

                  Những kẻ cùng đinh nay được của,
                  Vênh vênh váo váo giống trò vui;
                  Đem tiền đem của mua phước đức,
                  Hãnh diện giàu sang luôn khua môi.
               
                  Dựng chùa dựng miếu dựng lầu xanh,
                  Rước Quan trên hưởng đựơc phước lành,
                  Cầu Trời cho Nước luôn giàu mạnh;
                  Tiền của còn hoài Nước Việt Xanh !!!

                                                          Nguyễn Lộc