Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2012

Hãy đứng lên !

                                       

                                       Hãy đứng lên!

                   Đất mất nhà tan nghĩ ngợi gì ?
                   Bây giờ tỉnh mộng chẳng còn chi.
                   Bọn quan cướp của cần trừng trị,
                   Đảng cộng hết thời phải nhổ đi.
                   Súng đạn không làm chùng khí tiết,
                   Anh hùng chứng tỏ chí nam nhi.
                   Theo gương dân chủ đời no ấm,
                   Không thẹn làm người sử sách ghi !

                                                     Nguyễn Lộc

                 

Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2012

Đảng cộng hãy mau sám hối !



                                Đảng cộng hãy mau sám hối !

                        Hãy lo chuẩn bị để dong thôi,
                        Dân hết sợ quan đảng hết thời.
                        Vận Nước dần xoay đòi độc lập,
                        Lũ hèn chuẩn bị vượt trùng khơi.
                        Con người không khỏi đường nhân quả,
                        Vàng bạc nào đưa thoát lưới trời.
                        Đảng cộng hãy mau lìa tội ác,
                        Quầy đầu giúp Nước hưởng an vui.

                                                             Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

Trò hề Quan cộng

 
                                    
                                   
                                    Trò hề Quan cộng

                    Trò hề Quan cộng xứ Việt nam,
                    Mấy chục năm qua cứ diễn sàm.
                    Chán ngắt mấy trò lừa rẻ mạt,
                    Tranh ăn nhiều chuyện diệt tham tàn.
                    Có gan tuyên bố đem Nước Việt
                    Sát nhập nhường quyền thuộc tàu man.
                    Như thế còn mong thêm rỡ mặt,
                    Đá qua đá lại nhục dân làng.

                                                          Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012

Tiếng chim gọi đàn

                                             

                               Tiếng chim gọi đàn

                     Lác đác mưa thu trút nỗi buồn,
                     Nghe lòng nặng trĩu mất quê hương.
                     Cảnh xưa gợi nhớ khi chiều xuống,
                     Chim chóc gọi đàn lúc gió buông.
                     Bên ấy người đi tìm đất sống,
                     Bên nầy người đợi thẹn tha hương.
                     Vẫn mong Nước Việt thôi hờn oán,
                     Độc lập tự do mọi nẻo đường.

                                                       Nguyễn Lộc

Phát động phong trào học tập

bởi: Vô danh
28.09.2012 22:02
Đảng kộng sản nên phát động phong trào học tập theo gương trung tá Vũ Văn Hiển thay cho HCM.

Từ khi ông chủ tịch HCM (muốn đọc sau cũng được) đọc bản tuyên ngôn độc lập tại Ba Đình vào ngày 2/9/1945, người dân đen miền Bắc vô cùng hạnh phúc vì tưởng rằng từ nay đã thoát kái ách bị đè đầu kỡi kổ bởi thực dân Pháp, phát-xít Nhật. Không kòn chịu kái kảnh kó miệng mà không được nói. Tuy nhiên, trong suốt quá trình xây dựng XHCN, CNKS hay là kái đồ thổ tả định hướng XHCN, dân đen Việt Nam không thấy được đâu là kái tự do, hạnh phúc mà đại đa số cộng đồng Thế giới hiểu, mà chỉ thấy rằng kái ách cộng sản còn tàn ác hơn là thực dân, phát-xít.

Chân lý đi tìm mãi sẽ thấy" (dù cho nhiều người bỏ xác ở Trường Sơn vẫn chưa thấy), kâu nói đó rất đúng. Mùa thu năm 2012, cũng là mùa thu, tòa án kộng sản Việt Nam tại Sài Gòn xử ba nhà báo tự do với mức án tù "khủng", kùng lúc đó dân đen miền Nam mới thấy được "tự do" của chủ nghĩa kộng sản qua lời phát ngôn kủa trung tá kông an Vũ Văn Hiển "tự do cái con c**". Thì ra là vậy, "tự do" là kái luôn gần gũi với mọi người, hàng ngày ai cũng có cơ hội nhìn thấy, một số người còn được chạm vào nó, nhưng tội thay người dân Việt Nam thì đi tìm mãi ở chốn đâu đâu. Như vậy học thuyết kộng sản đâu kó hoang tưởng như kác "thế lực thù địch" hay xuyên tạc, rất ư là kụ thể.

Chủ tịch HCM được xem là ông tổ kộng sản Việt Nam, khi HCM mở đầu "không kó gì quý hơn độc lập tự do" thì ngày hôm nay, cháu chít kủa HCM là trung tá kông an Vũ Văn Hiển đã đúc kết phạm trù "tự do" chỉ là cái kon k** sau hơn 82 năm kộng sản kó mặt tại Việt Nam, 67 năm kầm quyền miền Bắc và 37 năm đặt ách kai trị toàn kỏi Việt Nam.

Dân đen Việt Nam không kao siêu như bè lũ "đỉnh kao trí tuệ" đang tọa lạc tại Ba Đình, suy nghĩ kủa họ kũng nôm na, mộc mạc. Từ nay, người dân sẽ học tập theo kách mà trung tá Hiển nói (dù sao ông ta cũng là một sỹ quan công an kao kấp, một đảng viên kộng sản, kũng đáng để học chứ), "đỉnh kao trí tuệ" cái kon k**. Và gần đây đảng kộng sản Việt Nam đang hô hào "phê và tự phê" (nghe nói câu này ở Việt Nam ám chỉ mấy kẻ nghiện ma túy chích choát rồi phê thuốc), dân đen thì nói "phê và tự phê" cái kon k**, tất cả những gì kộng sản nói cũng chỉ là kái kon k**.

Linga

Quan cộng lãnh đạo dân

                                                                      

                           Quan cộng lãnh đạo dân
                    
                      Mấy quan lãnh đạo một lời thề,
                      Tham nhũng ăn chơi lại máu dê.
                      Tạo nhóm đá nhau giành bổng lộc,
                      Kết bè bán nước hiếp dân quê.
                      Đê hèn quỳ gối thờ tàu cộng,
                      Nhu nhược cầu vinh rước giặc về.
                      Chỉ biết trên đầu mong có đảng.
                      Bạc vàng vui hưởng mặc khen chê.

                                                       Nguyễn Lộc
                    

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

Cái con cặc

                                                                       

                                  ''Cái con cặc"

                    Trung tá Vũ văn Hiến chịu chơi,
                    Khen thay tô đẹp sáng ơn trời.
                  ''Tự do là con cặc"dâng đảng,
                    Độc lập là gì... dâng cuộc đời?
                    Đảng cộng vinh danh ngày Quốc khánh,
                    Già Hồ tuyên bố Vật ngàn đời.
                    Cháu con ghi nhớ lời châu báu,
                    Của quí trao truyền thoả cuộc chơi.

                                                       Nguyễn Lộc

                     

Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2012

Nhớ...

                                                         

                                Nhớ ...

               Lá úa ngoài sân lả tả rơi,
               Người từ dạo ấy ngóng phương trời.
               Bao mùa thu đến bao nhiêu nhớ,
               Mấy nhịp yêu thương mấy nhịp đời.
               Ngày đó xa rồi tình vẫy gọi,
               Thương nầy thương mãi trái tim ơi.
               Lung linh bóng nắng còn vương khói,
               Hoa thắm ngày xưa điểm nụ cười .

                                                    Nguyễn Lộc

Trò chơi vô thường



                              Trò chơi vô thường
 
             Vạn pháp thịnh suy đó lẽ thường,
             Ghét thương hờn oán nghiệp vương vương.
             Trăm năm rượt đuổi theo danh lợi,
             Thân xác hoại dần với gió sương.
             Thủ đoạn chắc chiu tiền tích góp,
             Cảm tình lừa lọc nghĩa yêu đương.
             Tham lam mộng tưởng  đời miên viễn,
             Vạn vật đổi thay nghĩ cũng buồn '.
                               
                                                  Nguyễn Lộc
          

        


                                    

Thứ Ba, 18 tháng 9, 2012

Mùa Trung thu xưa

                                    Mùa Trung thu xưa


                Tháng tám đến xôn xao tuổi nhỏ,
                Trăm sắc mầu xanh đỏ đêm trăng.
                Hát ca chào đón đêm rằm,
                Trẻ con vui múa tung tăng rước đèn.
                Nhiều quà bánh đua chen áo mới,
                Các em vui chờ đợi ngày nầy.
                Mỗi năm náo nức sum vầy,
                Bao lòng kỷ niệm những ngày ấu thơ.
                Vết son cũ không mờ tâm tưởng,
                Đời thanh bình không vướng đau thương.
                Nhớ chăng những kẻ vô lương ?
                Trong ngừơi còn giữ quê hương trong lòng?
                Ai cũng có một thời nhỏ dại,
                Trái tim yêu vang mãi khúc ca.
                Trung thu trăng sáng nước nhà,
                Cớ sao vấy mực bôi nhoà hồn quê
                                                       
                                                Nguyễn Lộc