Thứ Tư, 18 tháng 4, 2012

Ảo tưởng



                        Ảo tưởng

Tôi đã thấy mặt trời bởi đôi mắt.
Có thật không khi tôi sẽ lìa đời,
Mọi vật thể sẽ đi vào bóng tối;
Ánh mặt trời không có thật trong tôi

Cả thế giới nầy đều là gian dối
Và chính mình cũng lừa đảo với ta.
Thân hiện hữu sẽ tàn theo năm tháng,
Tâm thoát ly khi chuyển cõi ta bà

Người chợt đến chợt đi như xa lạ,
Kiếp phù du sao lại phải quay cuồng?
Sự sợ hãi đói nghèo và bệnh hoạn,
Trò sân khấu vạn loài đầy vọng tưởng.

Ai xuôi khiến cuộc đời luôn vất vưởng,
Nguồn lực nào đã thống trị thế gian?
Nguyên tử tàu ngầm như đồ chơi con trẻ,
Nếu một mai trái đất sẽ điêu tàn.

                                          Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 15 tháng 4, 2012

Hoá thân



                        Hoá thân

Hạt bụi bay tung tăng trong gió
Chẳng biết gì ngày tháng qua mau
Một sáng nọ bừng con mắt dậy
Thấy mình là cánh bướm muôn màu

Ôi xác thân sao mà run lẩy bẩy
Có ai trách gì mà lại lo âu
Kìa nhìn xem ánh sáng trên trời cao
Muôn loài đang rong chơi cùng năm tháng

Mầm đời trôi bao năm dài viên mãn
Hoá vạn loài cùng cuộc sống nhiệm mầu
Một đời người chẳng có bao lâu
Hãy lắng nghe cỏ hoa thơm đang náo nức

Hãy lặng yên nghe tiếng gọi tàng thức
Vật mất đi rồi sẽ lại quay về
Có sinh đâu mà sao tìm cửa tử

Kìa đứa trẻ mới lên ba mũm mĩm
Có ngờ đâu với nhịp điệu thời gian
Đang nhún nhẩy đùa cợt với thế gian
Thân lão hoá mắt loà không thấy

Ông lão nhớ ngày xa xưa ấy
Sức khoẻ dồi dào nào biết khổ đau
Đem cuộc đời ví như những vì sao
Hồn lãng đãng bao năm dài mộng mị

Những âm thanh sắc màu hoàn mỹ
Nụ cười tươi khi ngọn gió xuân về
Nghe ấm áp nguồn tâm an thanh thản
Hạnh phúc tràn đầy đời không lo nghĩ

Vật biến thể hoá thân đời dâu bể
Chuyển luân hồi dong ruổi sắc hoá không
Hoa vẫn nở trời đông vẫn lạnh lùng
Cuộc du hành không bao giờ kết thúc

                                      Nguyễn Lộc

                                 

Thứ Sáu, 13 tháng 4, 2012

Giấc mơ vì sao lạ



                     Giấc mơ vì sao lạ

Vì sao lạ
Bay xuống bùn lầy nước đọng
Và hoá thành cọng lau.
Sớm chiều nghe gió thổi vi vu,
Rễ bám cạn cợt trên lớp bùn nâu;
Ngọn vươn mình đón ánh nắng trời cao.

Nếu bão tố  đến,
Lau chào đón mĩm cười thật tươi,
Chúc mừng cho một ngày hội đổi thay của vũ trụ
Bão tố đi rồi,
Lau cựa mình cất tiếng hát ca.
Ánh mặt trời dịu dàng hoà điệu theo
Nhạc khúc thời gian.

Những chú cá tung tăng lội,
Đón chào quà tặng của đất trời.
Lau cùng cá nhởn nhơ thanh thản,
Trong vũ trụ nhiệm mầu.

Một ngày kia.
Lau thấy mình như ngưng tụ
Vào khoảng trời mênh mông,
Nơi ấy có đầy hoa thơm cỏ lạ
Bay vòng quanh lau,
Để chào đón một vật thể từ một hành tinh xa xôi mới đến.

                                             Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 9 tháng 4, 2012

Nước mắt tháng tư



       Nước mắt tháng tư

Tháng tư phập phồng lo sợ
Gạo châu củi quế lầm than
Cửa trường giờ đây héo hắt
Bạn bè bỏ xứ lang thang

Tháng tư cơm gạo khan hiếm
Hàng hoá Bắc nhận từ Nam
San sẻ cho nhau tấm áo
Sản xuất ngưng trệ điêu tàn

Tháng tư hân hoan chào đón
Chủ nghĩa xã hội dựng xây
Thiên đường hạ giới ngày mai
Hiện tại cho qua cơn đói

Tháng tư tù nhân chính trị
Giam cầm nơi chốn đồng hoang
Cày bừa làm thân trâu chó
Trả thù một thuở làm Quan

Tháng tư cửa chùa rộng mở
Cứu vớt xác thân đoạ đày
Tấm lòng từ bi Phật Tổ
Xoa dịu linh hồn đắng cay

Tháng tư dân chúng chạy loạn
Tìm đường xa xứ Việt Nam
Mong cầu tự do no ấm
Tình thương tràn ngập thế gian.

                            Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

Lục bát cho người...



           Lục bát cho người...

Một vần thơ thả bay lên
Hoá thành mây trắng về trên áo người
Ngồi đây lòng nhớ chơi vơi
Dáng người em gái một thời đã xa
Mối tình xưa chưa xoá nhoà
Đong đưa tình lỡ lững lờ tháng năm
Thời gian nhẹ lướt thăng trầm
Cung đàn lỗi nhịp còn ngân bên trời.

                                    Nguyễn Lộc

Mùa hè thương nhớ


        Mùa hè thương nhớ

Mùa hè khói mây nhè nhẹ
Ru người một thuở đi hoang
Ngày ba mươi chợt bàng hoàng
Khóc thầm tương lai mờ mịt

Mùa hè ai gieo nổi nhớ
Chia tay về cõi xa mờ
Cho đời thương nhau tình lỡ
Cho đời tàn một giấc mơ

Mùa hè xuôi nhau viễn xứ
Mắt ai sầu lắng nguồn thơ
gởi lòng về với bâng quơ
con đường tình yêu đôi lứa


Mùa hè về chốn xa xưa
Tìm nhau hơi ấm sang mùa
Tuổi đời trắng vờn mái tóc
Bóng trăng còn dạ đêm mưa.

                        Nguyễn Lộc

Buổi hẹn hò



         Buổi hẹn hò

Có về nơi chốn hẹn hò
Người ơi còn nhớ thuở xưa
Bẽn lẽn trông vời đôi mắt
Thương em biết mấy cho vừa

Tháng tư từ giã mái trường
Mịt mờ thân gởi gió sương
Lệ hờn rơi trên má thắm
Nghìn năm còn đọng bên đường

Hết rồi một thời suối tóc
Bàn tay hờ hững khói sương
Hết rồi một thời áo trắng
Nụ hôn tình lướt khơi nguồn

Tôi về tựa góc Phật Đường
Nhẹ nhàng chuông đổ chiều buông
Thấp thoáng dáng người đầu ngõ
Chập chờn buổi hẹn còn vương

                                 Nguyễn Lộc


Thứ Năm, 5 tháng 4, 2012

Tháng tư đen



                 Tháng tư đen

Tháng tư tan nhà nát cửa
Cộng quân xâm lược miền nam
Đói nghèo người hoá tham lam
Giấc mơ Thiên đường Cộng sản

Tháng tư lửa thù nung đốt
Cuồng nhiệt đánh mất lương tri
Mồi ngon danh lợi ngu si
Giết dân nhân danh chính nghĩa

Tháng tư dân chúng chạy loạn
Vượt biên ra khỏi Nước Nam
Bảo tồn cơ đồ Tổ Quốc
Dựng lại dân chủ điêu tàn


                          Nguyễn Lộc 

Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

Tiếng tơ lòng



              Tiếng tơ lòng

Dòng sông tâm thức cuộn tròn,
Khi trồi khi lặng khi còn khi không
Cỏ hoa chào đón xuân nồng
Tiếng tơ theo gió lâng lâng gọi về
Phập phồng nửa tỉnh nửa mê
Chập chờn gợi nhớ câu thề năm xưa
Những chiều lất phất cơn mưa
Tay trong tay với người thơ bên đời
Rượu tình đốt cháy bờ môi
Lửa lòng chếnh choáng nửa trời nửa ta
Một đời say đắm bên hoa
Âm thanh sắc tướng tiếng xa tiếng gần
Gọi người vào cõi mênh mông
Ái mầm tàng thức trào dâng cội nguồn.

                                       Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2012

Thơ Văn thời hiện đại



          Thơ- Văn thời hiện đại

Ai cũng có thể làm thơ,
Thơ ăn thơ uống thơ lừa người ta.
Thơ hay làm thói điêu ngoa,
Giả danh trí thức thơ ra với đời,
Thơ rằng làm để mua vui,
Dễ dàng như lấy của người cho ta.
Bội thực thơ hoá ra ma,
Vứt vào xó rác thơ ca làm gì.
Viết văn còn được nhâm nhi,
Nói láo nói khoét người ghi nhớ đời.
Văn chương hai lúa lên người,
Làm giàu bởi chữ bỡn chơi có tiền !
Cần gì trau chuốt lời Tiên,
Có gì viết nấy dân điên biết gì,
Nói dâm nói tục lâm ly.
Văn thơ hiện đại sử ghi muôn đời !

                                   Nguyễn Lộc