Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2011



       Chiều xuân ấy

Hoa chiều xuân chợt thắm,
Bước chân ai qua thềm.
Mắt tìm người xa vắng,
Tim rộn giữa nắng êm.

Xôn xao nơi quán nhỏ,
Mười mấy năm qua mau;
Vẫn nụ cười thưở đó,
Nghiêng mái tóc bạc màu.

Em chờ anh chiều nay,
Gọi hồn về thương nhớ;
Người tình vào một thưở,
Nắng hồng với ước mơ.

Em còn anh ngày ấy,
Thời yêu anh thơ ngây.
Anh còn em chiều ấy,
Mây tím mãi bay bay.

Em ơi ! hãy cùng anh,
Đón xuân trong yên lành.
Những buồn vui nắng rọi,
Thắm lại những ngày xanh.

Anh đã đến bên em,
Lơ thơ đôi mái bạc.
Chim trên cành ca hát,
Hoà chuyện hai đứa mình.
Dĩ vãng không mờ xoá,
Cuộc tình em với anh .

                    Nguyễn lộc


       Mưa mùa hạ

Mưa rơi đầu mùa hạ.
Lóp ngóp xoi lối mòn,
Dòng chảy dài trôi lá.
Trời giăng sầu tuôn nhanh.

Người em, thuở ân tình ! 
Trên đường ta hò hẹn;
Nước thấm ướt đôi mình,
Miệng em cười e thẹn.

Hai tay che người ấm !
Anh nghiêng đầu tránh sang,
Lén nhìn giọt lấm tấm;
Suối mắt vào lòng anh.

Mưa rơi còn rơi hoài,
Một đời luôn trôi nổi.
Người em hằng mong đợi,
Dạ riêng buồn ai hay !

Rơi rơi ! khắp nẻo đường,
Xứ xa trên ngõ vắng.
Phút giây trôi chậm chậm,
Ru tình vào mênh mông.
Hình bóng chiều hạ ấy,
Chợt nghe hồn bên song.

                     Nguyễn lộc


Bồ câu trắng xoá,
Bay khắp nẻo đời;
Trên quê hương tôi !
            
             Nguyễn lộc


Những cánh hoa vùi,
Xé nát hồn đời.
Nụ cười hả hơi !

             Nguyễn lộc


Tâm hồn xót xa
 Đau nhức bên trời
Việt Nam thoáng qua !

                Nguyễn lộc


           Lặng lẽ

Cuộc vui nào cũng tàn.
Cuộc tình nào cũng xa.
Trăm năm về một cỏi,
Thanh thản miền cỏ hoa.

                   Nguyễn lộc




         Chờ nhau

Anh đứng bên trời tây,
Nổi nhớ nhung chất ngất;
Tình quê hương tràn đầy.

Em đứng bên trời đông,
Mỗi chiều buồn xa vắng;
Nhớ anh mà chạnh lòng.

Em,anh vẫn chờ nhau,
Tình ta không úa màu.
Dầu phương trời đôi ngã,
Yêu thương đến bạc đầu.

                    Nguyễn lộc


                  Hồn quê

Đêm đêm phủ bóng trăng mờ,
Mơ màng nghe tiếng hoang sơ gọi về.
Đâu đây hồn của tình quê,
Êm êm giọng hát vỗ về võng đưa.
Ru con mẹ gửi giấc mơ,
Tình yêu cho nước tình thơ cho người.

                                         Nguyễn lộc

            


                    Vấn vương

Một làn khói trắng êm êm,
Vi vu gió nhẹ nắng yên giấc vàng.
Lơ thơ liễu rũ bên đàng,
Người xưa năm cũ trên ngàn quạnh hiu.
Thu đông... lại nhớ gió chiều !
Vẳng nghe trìu mến lời yêu nồng nàn.
Nét hồng lưu bút miên man,
Thời gian còn gõ nhịp đàn vấn vương.

                                         Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 3 tháng 8, 2011



             Quỷ đầu thai

Ngạ quỷ đầu thai tới cỏi trần,
Gian manh đội lốt giả hiền nhân.
Đua chen thú tính tham danh lợi,
Học thói Phật trời gạt thường dân.
Bằng cấp thông minh mài bóng loáng,
Giàu sang khôn khéo tiếng xa gần.
Sống cho vật dục làm tiêu chí,
Nghĩ một đời thôi thoả xác thân.

                              Nguyễn lộc