Thứ Ba, 29 tháng 4, 2014

Chuyện vui ( Bò cạp )


           Một anh nhà quê hỏi một anh đảng viên Đảng bò cạp rằng : '' theo cảm giác của anh,vậy chớ cạp tiền và cạp quần...thì cái nào cạp sướng hơn  ! .Anh đảng viên mĩm cười trả lời : " cả hai ! ''.

                                                                                                                             Nguyễn Lộc

Từ chức sao thấy lạ ?

 

              Người bò cạp Việt Nam không có quyền từ chức,
              Vì từ chức là trái với lương tâm  đảng viên bò cạp.
              Cạp tới lai quần cũng vẫn cạp !

                                                                    Nguyễn Lộc

Người cộng sản Việt Nam tâm nguyện


      Kiếp sau xin chớ làm người,
      Làm thân heo nái muôn đời để ăn !

                                       Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

Em đi vào nắng tháng tư


       Em đi gởi nắng bên thềm,
       Gửi thêm chiếc bóng gập ghềnh gió đưa.
       Em đi bỏ lại mộng mơ,
       Tơ vàng em thả lơ thơ qua mành;
       Mỗi chiều mây tím loang nhanh,
       Hai con mắt đượm sầu quanh hiên nhà.

                                               Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014

Kỷ niệm khó phai


           Rừng cờ xanh đỏ
           Bủa khắp đất lành
           Tiếng nói lanh chanh
           Nghe như ú ớ
         ''Giài phóng dân mình''

           Cuốn quít mái tranh
           Em thơ bối rối
           Đời như bảo nổi
           Xoá dấu ngày xanh

           Sầu như đám cỏ
           Buồn như tiếng thở
           Của nàng chim oanh
           Về nơi phố chợ
           Cuộc tình trôi nhanh

                          
                       Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

Đời cướp giựt


          Oán hờn còn đây
          Nụ cười hỉ dạ
          Tiền hốt đầy tay
          Chẳng màng tai hoạ
          Hơn bảy mươi năm đời cướp giựt
          Đói rách nhiều người liều mạng xông pha
          Đội nắng mưa gian khổ có chi mà...
          Dân thương nhớ anh hùng thời cách mạng
          Cách mạng là gì nào ai có biết
          Chỉ biết tham và no ấm tức thời
          Nghe lời khuyên đám lường gạt gọi mời
          Đem thân xác lót đường cho đảng cộng
          Qua bao năm nơi rừng sâu nước độc
          Rước hận thù phá nát đất quê hương
          Bọn lừa đảo vẫn ý chí kiên cường
          Đem bạo lực thay cho lòng nhân đạo.


                                                Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 23 tháng 4, 2014

Tai hoạ ba mươi tháng tư 1975


          Ba mươi tháng tư đã tới rồi,
          Ngày tàn chinh chiến mộng xuân trôi.
          Bao nhiêu người khổ chờ đổi khác,
          Kẻ ở người đi luống nực cười.
          Cờ đỏ sao vàng tràn ngập lối,
          Con người đồng ruộng đổi thay thôi !
          Da trâu rám nắng thay màu áo,
          Chễm chệ nắm quyền áo nhung bôi.
          Hận thù che phủ hồn dân tộc,
          Dốt nát chôn vùi đất nước tôi.
          Chính quyền chẳng thấy đường đi tới,
          Chỉ thấy hào quang chiến tranh ơi!
          Dẫn theo dân tộc vào khổ luỵ
          Những dấu chân trần đất tả tơi. 


                                       Nguyễn Lộc
     
           

Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Hôm qua và hôm nay


         Ngày hôm qua tôi đi
         Ngày hôm nay tôi về
         Vẫn thấy đời hoang phế
         Một nước Việt u mê

         Ngày hôm qua tôi đi
         Ngày hôm nay tôi về
         Luân thường đang đảo lộn
         Nước mắt rơi ê chề

         Ngày hôm qua tôi đi
         Ngày hôm nay tôi về
         Con người đang cấu xé
         Những danh lợi ngô nghê

         Ngày hôm qua tôi đi
         Ngày hôm nay tôi về
         Lương tâm người mòn mỏi
         Giấc ngủ dài lê thê.


                               Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014

Mơ màng


        Chiều buồn lên gió nhẹ đưa,
        Lòng nghe hiu hắt tình thơ quay về.
        Mây ngàn còn níu chân đê,
        Hồn mơ lối cũ câu thề năm xưa.


                                     Nguyễn Lộc

Nhớ em


        Em qua giòng sông nhỏ,
        Chở đầy lòng tả tơi,
        Cho chiều thu vàng võ,
        Lác đác trời mưa rơi.
        Em về nơi phố thị,
        Đêm mắt còn trông vời,
        Cho lòng anh xa khơi.
        Em về nơi xứ lạ,
        Có nhớ tình xót xa,
        Đời em như gốc rạ,
        Làm rướm máu chân ta.
        Em có về quê cũ,
        Thăm lại vườn rau xanh,
        Một mảnh tình mong manh,
        Em có còn cất giấu.
        Em có còn ngày xưa,
        Cho tình anh ôm ấp;
        Những ngày buồn héo hắt,
        Để hồn chìm cơn mơ.

                              
                      Nguyễn Lộc