Mưa mùa hạ
Mưa rơi đầu mùa hạ.
Lóp ngóp xoi lối mòn,
Dòng chảy dài trôi lá.
Trời giăng sầu tuôn nhanh.
Người em, thuở ân tình !
Trên đường ta hò hẹn;
Nước thấm ướt đôi mình,
Miệng em cười e thẹn.
Hai tay che người ấm !
Anh nghiêng đầu tránh sang,
Lén nhìn giọt lấm tấm;
Suối mắt vào lòng anh.
Mưa rơi còn rơi hoài,
Một đời luôn trôi nổi.
Người em hằng mong đợi,
Dạ riêng buồn ai hay !
Rơi rơi ! khắp nẻo đường,
Xứ xa trên ngõ vắng.
Phút giây trôi chậm chậm,
Ru tình vào mênh mông.
Hình bóng chiều hạ ấy,
Chợt nghe hồn bên song.
Nguyễn lộc