Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015

Quá khứ (Nguyễn Lộc )


Đôi cánh tay mọc dài
Nối trời xanh mây trắng
Lần tìm nguồn nắng ấm
Những ngày tháng cô liêu

Đôi mắt trông vợi vợi
Bay ngang giữa lưng trời
Từng khuôn mặt xa xôi
Thoáng về nơi quá khứ
Tuổi thơ tuổi thơ ơi
Đừng bỏ ta đi nhé
Một mình ta quạnh quẽ
Giữa cõi đời hư vô
Ta nghe hồn lặng lẽ
Từ tiền kiếp vọng về
Tiếng chuông dài lê thê
Một lần là nỗi nhớ


              May.5, 2015

Trăng mười sáu (Nguyễn Lộc )


Mây ngàn còn mãi sơn khê
Ta mơ giọng hát miền quê thuở nào
Lời kinh vang vọng trên cao
Búp sen nở nhuỵ cúi chào tiên cô
Ta về lắng đọng thiên thu
Ôm vầng trăng sáng vi vu giữa đời


                                 May. 5 , 2015

Tình hờn duyên kiếp (Nguyễn Lộc )


Nàng ơi! ta quá xuân thì
Vẫn còn yêu mãi đường đi lối về
Gốc xoài hàng ổi bờ đê
Thương con đò nhỏ vân vê nắng hồng
Những ngày hồ thỉ tang bồng
Nhớ thân thiếu phụ chờ mong bóng người
Ru con tình cũ ly bôi
Vòng tay khép nép còn khơi ân tình
Mà nay ôm ấp tuổi xanh
Ôm cho ai nữa mộng lành cũng tan

Dầu cho duyên kiếp bẽ bàng
Tim chàng tồn đọng trăng vàng năm xưa
Thuyền trăng chở về bến mơ
Lòng nghe tê tái dật dờ dáng xuân

                               May. 05 , 2015

Đợi chờ (Nguyễn Lộc )


Mưa về như phủ tim tôi
Đón ai ở ngõ trường ôi lạnh lùng
Người về hết lá sầu dông
Rơi rơi phố vắng lòng vòng trên không
Đợi hoài chẳng thấy bóng hồng
Đi về nấn ná mắt trông mây trời
Hôm nay chắc nàng biết tôi
Theo nàng nên để mồ côi tình thầm
Người ơi sao mãi biệt tăm
Thời gian ngừng đập mưa dầm dâng cao
Gót chân quanh quẩn xạc xào
Lá khô cát đá lẫn vào tim đau
Về thôi ! hờn trách trời cao
Cớ sao lẻ bóng phương nào xa xôi



                              May . 07 , 2015

Vô thường (Nguyễn Lộc )



Trăm năm một mối duyên tơ
Khổ đau câm nín mà ngơ ngẩn sầu
Tình dài như ngọn gió thu
Tình xa như bóng bạch câu qua rồi
Tình gần ngày tháng ngược xuôi
Miếng cơm manh áo buồn vui cõi đời
Con thơ vất vả nên người
Nối dòng cháu giống khóc cười trên môi
Màn tuồng sân khấu đãi bôi
Thân già biến dạng da mồi  pha sương
Mãi chơi trong cõi vô thường
Tưởng rằng giữ được miên trường lứa đôi
Có ai giữ mãi làn hơi
Ra đi một bóng về nơi cuối trời

                         May.  7 , 2015

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

Vòng tay cô giáo


Nhớ em da trắng xứ người
Những ngày lưu lạc bồi hồi tim ta
Đây mối tình mới thiết tha
Bỏ quên mộng mị những tà áo xưa
Thay vào chiếc váy đầm mơ
Những chiều nhạt nắng ta chờ đợi nhau
Sân trường giọt nắng lao xao
Mùa hè chẳng có phượng chào lối xưa
Thay hàng tulip đong đưa
Mĩm cười mắt biếc xanh lơ của nàng
Một chàng trai vốn hoang đàng
Vòng tay cô giáo hai hàng nến hoa
Chiều chiều dệt sáng sân nhà
Lung linh bóng nắng ngã vào tim tôi
Rung làn hơi ấm trên môi
Ru tình lưu lạc nổi trôi bên người
Tóc vàng da trắng lên ngôi
Người thơ đã ngự trong tôi thuở nào



                                 April. 15, 2015

Em gái Native


Nầy em gái gốc native ơi !
Em ở nơi đâu có nhớ tôi
Năm tháng bên nhau đời côi cút
Chúng ta lưu lạc ở phương trời

Nầy em gái gốc Native ơi !
Tình bỗng keo sơn giữa chợ đời
Ta đã quen nhau trên phố vắng
Kết thành đôi lứa sống chung đôi
Nầy em gái gốc Native ơi !
Em đã cho tôi cuộc sống vui
Những phút bên nhau khi đêm xuống
Xa lìa giả dối chốn đãi bôi
Nầy em gái gốc Native ơi !
Mùa đông băng giá em cùng tôi
Nhớ Nước thương nhà em thường bảo
Anh cần gì nữa có em rồi !
Nầy em gái gốc Native ơi !
Anh cảm ơn em mãi trong đời
Em đã cho anh một mái ấm
Cho dầu không lễ cưới em ơi !


                         April .16,2015

Lãng đãng tháng tư bên đời !



Trời hồng  trong nắng tháng tư
Mùa đông còn níu tàn dư cuối mùa
Gió vờn vạt nắng lưa thưa
Gót giầy nện giữa phố trưa bên đời
Ngày ba mươi cười  khóc nổi trôi
Chiều ươm thương nhớ bên đồi quạnh hiu
Ai còn giấc mộng cô liêu
Ai còn hờ hững những điều hư không
Người đi kẻ ở ngược dòng
Hồn hoang còn khóc giữa lòng biển đông
Bốn mươi năm ngày cuối xuân
Ôn dòng lịch sử bão dông cuộc đời

                                        April . 19 ,2015

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

Chiếc bóng năm xưa


Tình tang mấy nhịp sầu dâng
Bên dòng nước chảy thuyền dần rời xa
Mười năm sương gió quan hà
Cuộc đời lữ khách là đà bốn phương
Những khi trở giấc đêm trường
Thương thân thiếu phụ tơ vương chốn nào
Phải chăng là giấc chiêm bao
Người từ thuở ấy đã vào hư vô
Ừ! không chỉ thoáng mơ hồ
Người tôi còn đó đón chờ duyên tôi
Tình kia còn ở bên đời
Cho ta gió mát bầu trời dịu êm
Những khi buồn nhớ gọi tên
Gọi trong giấc ngủ những đêm lạnh lùng
Có khi lòng chợt mông lung
Bên đèn một bóng mơ cùng dáng hoa
Mười năm tình chưa xoá nhoà
Mười năm còn đó cho ta ấm lòng



                               April.12,2015

Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

Tiếng mưa đêm



Nghe ngoài hiên  tiếng nỉ non thanh thoát
Giọt mưa buồn đời lưu lạc phong sương
Trong đêm trường nghe như tiếng nhớ thương
Hồn cố quốc trỗi nhạc  lòng xa cách

Đèn héo hắt một mình trong phòng vắng
Tiếng gió hờn rin rít khẽ ngoài hiên
Mưa rơi rơi chợt thoáng thấy quê hương
Nghe như có ai  gọi về  thời thơ ấu

Thèm tiếng dế tiếng ễnh ương hoà tấu
Tiếng côn trùng rỉ rả mỗi đêm mưa
Như tiếng ru của mẹ hiền năm xưa
Như tiếng nhạc nỉ non hồn dân tộc

Nhưng đêm nay nghe như lòng tôi khóc
Giọt nước buồn chảy ngược trở vào trong
Nước Việt ơi sao thương nhớ vô cùng
Bao năm tháng ai làm đời viễn xứ ?


                                   Nguyễn Lộc
                                   April. 9,2015