Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

Ngớ ngẩn


           Lá mùa thu đong đầy nỗi nhớ
           Giọt mực còn lớ ngớ môi duyên
           Ghế bàn xếp góc im lìm
           Lần trong ngõ ngách trong tim tràn về
           Từng quyển vở đê mê vụng trộm
           Tìm về nơi thắm đượm tình thơ
           Thời gian gió lượn ơ hờ
           Mang người em nhỏ lững lờ ... nơi đâu
           Phố lang thang nắng vàng êm ả
           Hỏi rằng ta có cả tình hồng
           Mà sao duyên mãi long đong
           Ngàn năm ai đó... phiêu bồng trong ta

                                                 Nguyễn Lộc

Chiêm Bao


            Một mình hoang vắng
            Xa lạ giữa chốn xa xăm
            Thu về chầm chậm
            Tiền thân nhẹ bước bên mầm lúa non

            Chẳng ai buồn hỏi
            Sao đành khuất phục đời tôi ?
            Con sông chẳng hỏi
            Hiền hoà uốn khúc bên đời mông lung

            Chợt đến chợt đi
            Nhịp nhàng sáng tối chưa gì...
            Đầu xanh nay bạc
            Phiêu phiêu vui với nắng vàng chiêm bao.

       
                                                           Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

Cầu và sông !


         Cầu đưa qua những lối xưa
         Dòng sông xa vắng như vừa hôm qua
         Nghiêng tà áo trắng thướt tha
         Dịu dàng làn tóc tình xa năm nào
         Đêm về ôm cõi hư hao
         Một lần gặp gỡ lao đao phận người

                                             Nguyễn Lộc

nhớ...!


          Nghe như ai hát giữa đồng
          Nhớ con chim sáo sổ lồng bay xa
          Người đi nhớ nước thương nhà
          Nhớ người thuở ấy áo là đà bay

                                        Nguyễn Lộc