Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013

Tâm sự Việt kiều già bỏ vợ


                                 
                      Tâm sự Việt kiều già bỏ vợ

               Những cô gái quê luôn chờ đợi,
               Thoát cảnh nghèo,hèn kém,bơ vơ,
               Lang thang đói rét quanh thành phố;
               Dành dụm tiền lừa người trong mơ.
               Muốn đổi đời các cô gắng sắm,
               Quần áo xinh với son phấn mượt mà;
               Bày webcam show vẽ đẹp trăng hoa,
               Hằng đêm chát với anh già hải ngoại.

               Anh bên Tây than thân ái ngại,
               Bà vợ già tối ngày hay la,
               Bắt bỏ bia,bỏ thuốc lá ra;
               Không còn gì để hưởng vui cuộc sống.

               Ngày hai bữa đi làm lòng trông ngóng,
               Thoát cảnh buồn quanh quẩn ,thân rên đau.
               Ăn rồi ngủ đi làm như con vật,
               Đến cuối tuần con cái lại lao nhao.

               Đời chán nản muốn tìm vào quên lãng,
               Nhớ lại thời niên thiếu mộng trăng sao.
               Nhưng than ôi! thân đã trót lao đao,
               Vòng danh lợi mong tìm đường thư giản.

               Ngoảnh lại nhìn bầy con mà chán nản,
               Lo miếng ăn,học tập nhiều lo toan ;
               Hên thì được những đứa con ngoan,
               Xui thì chịu số phận già cô độc.

               Tâm suy nghĩ vợ mình đây không thật,
               Ở với nhau cho trọn nợ vợ chồng.
               Lòng trống vắng với tháng ngày chung sống,
               Đếm thời gian tuổi tác sắp úa tàn.

               Rồi lại nghĩ cả cuộc đời trôi dạt,
               Đến tuổi già muốn xong nợ thế gian.
               Tròn trách nhiệm với lũ trẻ ta mang,
               Với vợ hiền ta tìm đường li dị.

               Mơ Việt Nam tìm lại thuở mộng mị,
               Lòng quay về với lãng mạn yêu đương,
               Tìm gái nhỏ tuổi vừa tròn sắc hương;
               mong vớt lại thời vàng son quá khứ .

               Hằng đêm chát bên đèn tình nhung nhớ,
               Giọng ngọt ngào những cô gái miền quê;
               Làm anh già vương vấn đê mê,
               Webcam xinh càng thêm gần gũi.

               Quyết quay về rước mối tình dong ruổi,
               Muốn ra tay cứu giúp gái thuyền quyên,
               Và sắc đẹp với mộng tưởng đảo điên.
               Bên bé xinh vui tuổi già còn lại.

               Nhưng nào ngờ mộng tan cuộc tình ái,
               Bé dịu hiền nay đổi khác hơn xưa.
               Bổn cũ bản thân lần nữa đón đưa,
               Lại quay về phá tan tình nồng ấm.

              vợ già ta bỏ thay hình bắt bóng,
              Khổ trăm lần so với trước kia.
              Gông cùm trẻ dịu dàng mà thắt chặt,
              Quanh quẩn trong nhà như cá lia thia.
              Lấy chồng già sướng lắm ai kia !
              Ăn rồi ngũ,đi chơi và nhảy nhót.

              Nghĩ tội nghiệp những ông già Nước Việt,
              Lại đua đòi học thói Đại Gia,
              Có tiền của muốn đổi đời trẻ lại;
              Nhưng than ôi tiền của hoá ra ma.

              Tránh vỏ dưa thì gặp vỏ dừa,
              Nghiệp ta gieo phải cúi đầu chịu nhịn.
              Sự tham muốn không tránh đời mệnh định,
              Hãy soi mình gắng tích đức tu thân .

                                                           Nguyễn Lộc

      

              

                              

Không có nhận xét nào: