Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2013

Chúc Xuân 2014


            Xuân nầy kính chúc xứ An Nam,
            Thấy rõ lời ru bọn việt gian.
            Nền móng ác tâm mau lớn mạnh,
            Chính quyền cộng sản chóng điêu tàn.
            Đây là thời điểm cho thay đổi,
            Đó thuận lòng dân được mở mang,
            Đầu óc bao năm mê Các Mác
            Nước nhà chìm đắm cảnh tan hoang.

                                                  Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

Ngộ nhận !


       Trí hiểu vô thường vẫn đảo điên,
       Cười cười nói nói chẳng chi phiền.
       Đem kinh rao giảng lời nhân nghĩa,
       Trốn khổ quên mình những nghiệp duyên,
       Kìa thân đà điểu đầu vùi cát,
       Nọ áo nâu sồng tóc cạo siêng.
       Lòng thuộc kinh y như điện máy,
       Tưởng rằng tu chứng quả linh thiêng.

                                              Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Dối mình,dối người


         Miệng nói vô thường lải nhải trôi..!
         Mong cho bá tánh cảm thông đòi...!
         Diễn trò lừa lọc người ngây dại,
         Giả cách làm thân kẻ rạng ngời.
         Sĩ diện mông lung tâm xảo trá,
         Cuộc chơi gian dối nét tinh khôi.
         Giấu mình hèn kém không ai thấy,
         Danh lợi mua vui giấc mộng tồi !

                                         
                                        Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

Nhớ xuân xưa !


          Ai biết xuân nào mới có nhau ?
          Tuyết rơi trắng xoá ở trên cao.
          Chẳng có hoa mai quần áo đẹp,
          Cũng không quà bánh những câu chào.
          Đón Tết vui cùng non nước cũ,
          Mơ ngày tươi với tiếng ca dao.
          Bao năm dầu sống đời lưu lạc,
          Pháo nổ xa xưa vẫn ngọt ngào.

                                      Nguyễn Lộc
         

Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013

Đi tìm tôi


              Cuộc đời giả tạm,
              Vạn vật tuần tự đi qua.
              Cuộc đời loạng choạng,
              Tuổi xuân đã ngã về già.

              Rong chơi chốc lát,
              Bóng mặt trời phía xa xa.
              Ánh vàng nhạt nhạt,
              Hoàng hôn rượt đuổi theo ta.

              Hình hài tan rã,
              Về đâu với cõi bao la.
              Vui buồn thương ghét,
               Lạnh lùng đưa nhịp thân xa cõi đời.

              Sinh ta nào có ai mời,
              Chết đi sao tiếc khóc khơi vạn lời.
              Khi sống sao lại đãi bôi,
              Cho nhau đau đớn nặng đời ta mang.
              Nào ai biết ở Suối vàng,
              Cũng là thoát kiếp lên đàng tìm ta.


                                               Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 9 tháng 12, 2013

giòng đời sinh diệt


          Sinh diệt ai mà chẳng đổi thay,
          Vui buồn giận ghét mối u hoài.
          Một đời người tựa như làn khói,
          Chút lợi danh cũng phận lạc loài.
          Giấc mộng Nam Kha còn nhắc nhở,
          Bóng mây cửa sổ vẫn trôi dài.
          Mê chơi trong cõi đời phù phiếm,
          Ngơ ngát khi lìa xác sớm mai.

                                     Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

Trò hề của Đảng Cộng Sản Việt Nam


          Trò hề sân khấu đảng ra oai,
          Hiến pháp làm màn có kém ai.
          Bịp bợp tuyên truyền ru dân chúng,
          Dối lòng hoang tưởng biến anh tài.
          Liệt kháng gieo lên đầu kẻ sĩ,
          Độc tài phong tước mộng tương lai.
          Vô duyên kịch bản đùa dai nhỉ !
          Cứt lộn lên đầu thúi chẳng hay.

                                       Nguyễn Lộc

Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

Thư gửi Bộ Chính Trị Trung Ương Đảng CSVN


             Cảm thấy đớn đau phận các ngài,
             Chịu thân quỳ luỵ kẻ tay sai.
             Cúi đầu nô lệ phường tàu cộng,
             Lừa đảo hại dân lũ bất tài.
             Cả chục triệu người còn khuất phục,
             Dân chủ dân quyền cũng bó tay.
             Nghiệp duyên tiên tổ ngàn năm trước,
             Việt Quốc chịu đầy cảnh đắng cay.

                                                Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

Sửa lưng !


    Chừng nào ngu dốt không còn,
    Việt nam mới tiến lên cùng lân bang.
    Đừng mong sửa đổi giang san,
    Trong khi lãnh đạo tham tàn vong ân.
    Chừng nào dân chúng thuận lòng,
    Xa lìa đảng cộng mới mong an lành.

                                          Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2013

Ơn Trời !


       Trắng xoá bầu trời,
       Khơi tình sống dậy muôn nơi.
       Mùa Giáng sinh tới,
       Nguồn vui từ thuở đầu đời tinh khôi.

       Thiên đàng mở lối,
       Cho ta hồn gửi chân trời.
       Tim hồng bối rối,
       Dịu dàng nhẹ bước vào thời yêu đương.

       Trăm năm nở trên môi hường,
       Dắt dìu nhau sống Thiên Đường ái ân.

       Ngôi hai sống dậ̣y khơi lòng,
       Chỉ đường đưa lối duyên nồng trên cao.
       Ta nghe văng vẳng ca dao,
       Hoa đời thắm mãi lời trao ân tình.
       Ngàn năm còn vọng lời kinh,
       Ơn trời tạo dựng  bóng hình Eva.


                                       Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

Mùa Giáng sinh thầm nhắc


          Đông sang lòng thầm nhắc,
          Một vì sao xa xôi;
          Loan tin đến muôn nơi,
          Nguồn vui dâng cho đời.

          Ôi! Chúa sáng đời ta,
          Thắm tình yêu nhân loại,
          Xoá cuộc đời hoang dại;
          Thắp nến tình bao la.

          Mùa Giáng sinh đã về,
          Mỗi năm lòng máng cỏ;
          Tuyết phủ đầy sương gió,
          Trở về chốn hoang sơ.

          Chúa cùng ta song hành,
          Thế gian đầy cám dỗ.
          Ta nghe đời bớt khổ,
          Vì có chúa bên mình.

          Thiên đàng chúa tạo dựng,
          Giữa trần gian điêu linh;
          Cảm ơn ba ngôi Chúa,
          Mỗi năm được vinh danh.


                               Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

Gió đông đi về


              Gió đông lạnh lùng đưa,
              Mây xám mờ sương khói.
              Ta nghe tình vẫy gọi,
              Bên trời ngát hương xưa.

              Áo len và mũ dạ,
              Che ấm hồng đôi má.
              Ánh mắt nhìn chờ đợi,
              Cho tình lên chơi vơi.

              Giàn hoa giấy đong đưa,
              Hôm xưa lòng ôm ấp,
              Bên nhà nàng ngây ngất,
              Gió giạt vào cơn mơ.

              Thềm hoang chiều nay lạnh,
              Đi về cõi xa xăm.
              Cỏ may tràn nắng ấm
              sưởi tình anh lên nhanh.

             Ra đi là hết rồi,
             Không còn ai thầm nhắc.
             Những ngày đông héo hắt,
             Ru cuộc tình đơn côi.


                                   Nguyễn Lộc
             

Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

Trái sầu bơ vơ


          Ta nhớ hàng me già,
          Lá vàng rơi lã chã.
          Mùa thu về vội vã,
          Tiễn một người đi xa.

          Trời xanh cây xanh ngát,
          Dịu dàng nắng lung linh;
          Lơ lững thắp trên cành,
          Nhớ một người phiêu bạt.

          Thời gian thời gian trôi,
          Con đường xưa im vắng.
          Bàn tay nào ta nắm,
          Ru một đời đơn côi.

          Về đâu nữa cuối đời,
          Hoa lá buồn tan tác.
          Bướm xưa giờ héo hắt,
          Mỏi cánh ở bên trời.

          Còn đâu còn đâu nữa,
          Cung nhạc lắng sầu đưa.
          Những chiều khơi lần lữa,
          Biết nói sao cho vừa.

          Ta đứng bên đời mơ,
          Lãng đãng trời nhung nhớ.
          Không còn ai đợi chờ,
          Ôm trái sầu bơ vơ .

                 
                              Nguyễn Lộc
         

Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2013

Chúc mừng Hiến pháp Việt nam 2013


          Chúc mừng hội nghị Đảng công nông,
          Chủ nghĩa Mác Lê được thuận giòng;
          Hiến pháp ban hành thời mở cửa,
          Toàn dân sửa soạn cảnh tiêu vong.
          Đời đời ghi nhớ ơn tham nhũng,
          Kiếp kiếp không quên nợ đói lòng;
          Độc lập tự do thân rách nát.
          Hoan hô dân chủ miệng như câm.
                                   
                                             Nguyễn Lộc         

Trò chơi giảng đạo


          Đạo pháp ngày nay đã hỏng rồi,
          Mười người tu học chín người vui.
          Sôi kinh nấu sử lòng cong quẹo,
          Thuyết giáo đăng đàn miệng đãi bôi.
          Mong muốn danh thơm tài biện luận,
          Dựng xây chùa tháp tiếng thương đời,
          Dối lừa Phật tử đem dâng cúng,
          Tiền của tràn đầy sống thảnh thơi.


                                           Nguyễn Lộc

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

Người Già Việt nam tị nạn kinh tế


         Người già nhược tiểu Việt nam ôi !
         Con cháu hư đời chạy ngược xuôi.
         Thủ đoạn tìm đường sang nước khác,
         Dễ ăn lừa đảo sống quê người.
         Văn hoá tham ô lòng nhiễm độc,
         Cộng nô quảng bá lối ăn chơi.
         Mong sao giàu có về làng cũ,
         Vênh mặt bạc tiền sống thảnh thơi.


                                           Nguyễn Lộc
        

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

Đánh cuộc với đời


           Ta có vợ hiền hưởng̣ cảnh sang,
           Con ngoan hiếu thảo rạng danh làng.
           Nuôi cho ăn học theo gương sáng,
           Đãi lão làm tròn với mộng quan.
           Tuổi trẻ khi xưa đành nhục chí,
           Thân già hiện tại được ca vang.
           Tương lai ai biết giòng nhân quả,
           Còn mãi hay không giấc mộng vàng?


                                              Nguyễn Lộc


Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2013

Thuận ,nghịch duyên


          Thuận duyên ông thiện được tôn sùng,
          Trắc trở ác tâm lại dụng xưng.
          Trăm mối bất hoà thông cảm được,
          Lòng tham đổ lỗi chẳng cho dừng.
          Cảnh đời xuôi chảy lòng bồ tát,
          Cuộc sống ngược giòng kiếp bất nhân.
          Mạnh được yếu thua như thú vật,
          Nực cười diễn xuất cảnh tồn vong !


                                             Nguyễn Lộc

Bi ,hài Tình yêu nước !


          Những người lập quốc đã qua đời,
          Một lũ sâu dân lại đổi ngôi.
          Cây súng thay trời mong trị nước,
          Đầu tôm hốc hách kiếm danh thôi.
          Ra đi chinh chiến vì cơm áo,
          Quay gót hưởng đời bởi thịt xôi.
          Văn hoá tham lam trong huyết quản,
          Quan dân chịu nhục tiếng mua vui.

                                             
                                            Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

Phong trào tu đạo !


     Phong trào phật giáo đã lên cao,
     Mạt pháp mua vui dựng miếu chào.
     Thầy cúng nhà tu cùng góp sức,
     Đền đài nhang khói với quơ quào!
     Nhờ ơn Đức Phật gom tiền của,
     Chứng giám đại gia thọ phép màu.
     Dân Việt nguyện cầu nơi đạo pháp,
     Ăn trên ngồi trước thoát gian lao.


                                      Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

Mộng tưởng đảo điên

           Mặt mũi ngày xưa biến hiện mau, 
           Ma trêu quỷ ám nghiệp dâng cao.
           Lờ mờ trăm mối tình dương thế,
           Ngây ngất hồn ai sắc uẩn nào.
           Thân xác thọ mang đường dục vọng,
           Phật tâm lẩn khuất cõi chiêm bao.
           Đêm đêm mơ tưởng đời hoan lạc,
           Bào ảnh nào hay mất lúc nào.

                                     Nguyễn Lộc

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

Vạn pháp phiêu bồng trong ta



            Đã về đã tới,
            Ai về ai tới ngược xuôi.
            Pháp thân vạn lối,
            Như lai phiêu lãng không chờ tới lui.

            Mệt chi dốc sức mòn hơi !
            Người từ vô thỉ nghiệp khơi đã tràn.

            Từ ngàn năm đã lỡ làng,
             Duyên kia  đã kết hoang đàng nào hay.

             Nghi tình chưa dứt,
             Làm sao gột sạch trần ai.
             Trông chờ tha lực,
             Tiêu diêu vạn pháp lắc lay ẩn tàng.
             Hư không mặt mũi rộn ràng,
             cưỡi mây dạo khắp ba ngàn đại thiên.

          
                                                    Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

Đất chuyển mình


       Lời kinh văng vẳng,
       Rung động trong chốn trần ai.
       Còn nghe lời giảng,
       Hạt Như lai tạng bay bay.

       Tiếng cười nằng nặng,
       Trút lòng tham đắm ra ngoài.
       Tâm hồn hoang vắng,
        Sáu đường ba cõi còn say.

        Một bàn tay vỗ,
        Âm thanh tiếng khóc lạc loài.
        Rượu say vẫn đổ,
        Đau thương còn vẩy lên đài vinh quang.

        Pháp thân đang loé ánh vàng,
        Quét cho sạch bóng tham tàn vô minh.
        Tiếng cười tiếng nấc rung rinh,
        Hạt nhân điện nở trên mình dân đen,
        Muôn ngàn thây chết đảo điên;
        Chuyển đời thịnh trị giữ nguyên tâm lành.


                                                     Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Hoạ ngoại xâm


        Quê hương đã mất,
        Lố nhố dân Việt đau thương.
        Ruộng vườn lây lất,
        Vào tay giặc cướp nhiễu nhương.

        Người dân kém trí,
        Cúi đầu khuất phục ngoại bang.
        Hồn thiêng dũng khí,
        Đã tàn từ thuở cộng mang vào người.

        Lãnh đạo lừa dối,
        Sử dụng chính sách ngu dân.
        Giặc tàu phá rối,
        Kế mộng bành trướng xâm lăng.


                                     Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013

Chiêm bao !


    
          Gió đông đã thổi,
          Lạnh lùng nơi chốn xa xăm.
          Tơ lòng mòn mỏi,
          Nợ tình phiêu lãng ngàn năm quay về.

          Trời cao vời vợi,
          Nghe lòng xao xuyến em ơi !
          Thời gian chờ đợi,
          Bỏ quên câu hát tiếng cười năm xưa.

          Ta đi trong nắng trong mưa,
          Tuổi hờn lìa chốn duyên vừa xa nhau.
           Lạnh lùng nơi cõi hư hao,
           Hồn say giấc mộng đêm trao đôi lời.
           Nhớ em tháng lụng ngày vơi,
           Con chim nó hót bên đời nhớ mong.

           Ta về ôm sóng chập chùng,
            Rì rào bờ biển chiều đông.
            Núi rừng nhiệt đới,
            Se se lạnh ấm hương nồng bên em.

            Thời gian xoá dấu môi mềm,
            Bên trời lặng lẽ ru êm giấc hồng.

                         
                                           Nguyễn Lộc
         

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

Ngã mạn


          Vô thường biến hiện,
          Nghìn xưa xuôi chảy thuận giòng.
          Miệng đời nhiều chuyện,
          Hàng ngày bép xép lòng không có gì.

          Đưa tình mắt liếc,
          Lòng tham đắm sắc tiền tài.
          Tấm thân khoái lạc,
          Ngỡ rằng ta chứng đạo dài từ lâu.

         Tìm hiểu đạo mầu,
         Thuận duyên vạn pháp biết sầu là chi.
         Một mai sức khoẻ ra đi,
         Tiền tài danh vọng ám khi thân tàn.

          Khóc thương ai oán,
          Công phu bỏ phí thời gian.
          Ngã cao loạng choạng,
          Tư duy sáng suốt hồn lan man về...

          Vô minh tứ bề,
          Hoá ra vạn pháp đi về hư không.
          Nghiệp đi nghiệp lại lòng vòng,
          Nghiệp dày chưa tỉnh lòng mong hơn người.


                                                          Nguyễn lộc

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

Thay lời... ,Kính dâng hương hồn Đại Tướng Võ Nguyên Giáp


        Một đời chinh chiến cứu quê hương,
        Toả sáng nam nhi chí quật cường.
        Độc lập dựng xây đền nợ Nước,
        Tự do mang lại dệt tình thương.
        Tiếc nuối lầm đường cho Tổ Quốc,
        Nghẹn ngào từ biệt với dân lương
        Ra đi còn mang hồn sông núi,
        Gửi gắm lời khuyên chớ sống thường.


                                           Nguyễn Lộc


                                                

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013

Mầm xanh vẫn trổ


          Bốn mùa hoa nở,
          Hoa đời hoa người đưa hương.
          Vạn pháp nguồn thơ...
          Luân hồi rực rỡ vô thường.

          Hoa tàn,hoa héo,
          Đẹp thay phân bón mầm xanh;
          Ươm mầm vắt vẻo
          Cây cành nuôi nấng hạnh lành.

          Bức tranh duyên khởi,
          Trời người hoà điệu muôn nơi;
          Kết tình muôn thuở,
          Đưa tâm về với vạn đời bên nhau.


                                           Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

Mùa thu thương nhớ !


         Buồn nghe lá reo
         Xào xạt nhạc khúc êm đềm.
         Tình khơi về nẻo...
         Thu vàng nhẹ lướt bên thềm nhà em.

         Mai về còn nụ cười duyên?
         Lá rơi hiu hắt ngoài hiên đợi chờ!

         Bầu trời đong đưa
         Xam xám vết nhạt lững lờ.
         Lặng nghe chiều vắng-
         Từng năm tháng cũ dật dờ trên cao!

         Ta về nơi cõi trăng sao-
         Nơi kia thuở ấy!
         Dạt dào nghe tiếng tình trao duyên nồng.

         Bao giờ cho hết phiêu bồng?
         Quê hương còn đó,
         Mà sao vết đắng trong lòng đeo mang.
         Bao giờ cho hết lỡ làng,
         Máu hồng xuôi chảy về ngang lưng trời.


                                                  Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

Một lòng thuỷ chung !



         Ta đứng bên trời gọi cố nhân,
         Em ơi ! còn có nhớ anh không?
         Trái tim lỗi hẹn lời thề trước,
         Vết đắng đau thương cánh thiệp hồng.
         Đời trót phiêu lưu lòng sóng vỗ,
         Nghiệp mang nặng trĩu kiếp lưu vong.
         Bao năm giữ vẹn tình non nước,
         Hình bóng người xưa nghĩa chạnh lòng.

            
                                               Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Em ơi! còn có nhớ người năm xưa


       Tiếng kinh ban chiều,
       Đưa lòng về cõi cô liêu.
       Hồn phiêu vạn lý,
       Bay đi từ thuở tiếng yêu đi-về.

       Đời tôi thắm đượm tình quê,
       Ai kia có lỡ bỏ lời thề xưa ?
       Thương em biết mấy cho vừa,
       Hẹn em về chốn đón đưa hôm nào.

       Một giấc chiêm bao,
       Môi hồng chợt thoáng qua mau.
       Má kia bừng sóng,
       Đôi ta ôm chặt thân-lòng có nhau.

       Rã rời riêng một nỗi đau,
       Bên nầy tình vỗ lao đao bên trời.
       Ra đi nguyên vẹn nụ cười,
       Em ơi còn có nhớ người năm xưa.


                                          Nguyễn Lộc

cõi tạm dung



       Ta về rũ áo phong sương,
       Nghe hồn lãng tử còn vương bụi đời.
       Ngày về lâu lắm người ơi;
       Tạm dừng chân đứng xa trời quê hương.
       Cõi tạm dung cũng lẽ thường,
       Ta bà cũng nhớ về nguồn cội xưa.


                                          Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Về nơi ấy !



        Về nơi ấy !
        Có hoa vừa mới nở
        Mắt thơ ngây còn nguyên vẹn nụ cười
        Trời xanh lắm vẫn bát ngát hương đời

        Về nơi ấy !
        Ta còn mãi niềm vui
        Về nơi ấy không ngục tù chướng khí
        Về nơi ấy !
        Có mẹ già lần lữa bóng chiều đưa
        Có tiếng gà văng vẳng theo gió đùa
        Giòng sông nhỏ đã bao mùa tắm giặt
        Về nơi ấy !
        Ta thấy mình thật sống
        Trời quê hương rung động tận đáy tim
        Lúa vẫn trổ và câu hát êm đềm
        Đời no ấm không còn niềm nhung nhớ

        Còn đâu nữa đây nỗi buồn lữ thứ
        Đâu những chiều những bãi cỏ dịu êm
        Làn khói trắng ngoằn ngoèo đợi mùa lên
        Hương rạ khét ngây ngây trên đồng vắng

        Hương hoà bình đã giã từ dạo ấy
        Tháng tư đen đã đánh mất hồn quê !

                      
                                        Nguyễn Lộc                        

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

Nhớ trời xa xưa ấy !


       Đất có nhớ đường xưa lối cũ 
       Có hàng dâm bụt lá xanh mơ,
       Hoàng anh buông thả quanh ghế đá,
       Hoa cúc khoe màu dưới nắng trưa.

       Đã hết những chiều thơ gối mộng,
       Chẳng còn ngày tháng chút duyên đưa.

       Mây trời lãng đãng hồn tan tác,
       Từng cánh chim bay gửi gió đùa.

                           
                                       Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

Giòng luân hồi nghiệp chướng


          Giòng luân hồi chảy mãi quanh đây,
          Cút bắt trò chơi thế giới nầy;
          Thiện ác đáo đầu quành trở lại,
          Ghét thương ẩn hiện chuyển vơi đầy.
          Ngó lại đời ta dầy nghiệp chướng,
          Nhìn ra người khác sạch trần ai.
          Loanh quanh mấy chốc lìa dương thế,
          Hãy để tâm an phật hiện bày.


                                  Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 2 tháng 9, 2013

Trả nghiệp


        Lá nhớ về ai sớm tả tơi ?
        Bay bay lẩn khuất cuối chân trời;
        Phiêu diêu trôi nổỉ ngàn năm trước,
        Tạm lánh dừng đây trọn kiếp người.
        U uẩn dặm đường hờn sáu cõi,
        Hắt hiu chủng tử lượn ba nơi.
        Ta bà,tình hỡi!còn nương náu,
        Trả nghiệp cho đời dứt lệ rơi.


                                  Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013

Thoáng Tình xưa



         Lá thở về nguồn chiều phố vắng,
         Lang thang nhẹ bước thỏng đời thơ.
         Ta đi giữa chốn tình đơn lẻ,
         Hồn rớt bên vườn nắng nhẹ thưa;
         Hoa nhớ bướm vàng vờn cánh mỏng,
         Gió đùa mây trắng thả làn tơ.
         Xa xăm lần mắt về phương ấy,
         Xao xuyến tim hồng dệt lối xưa.


                                      Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

Mông lung ngày về !


       Thu ơi ! trở lại...
       Vàng cây nắng gội
       Hiu hiu gió thoảng lòng xa khuất ngàn

       Ngày đi chút mộng quan san
       Thời gian bôi xoá...
       Tuổi đời đã mất hồn lan man về...

       Quê hương còn mảnh tình quê
       Vườn xoài mận ổi
       Đêm đêm vui với trăng thề bên nhau

       Tiếng hò vang xa
       Mái chèo khơi động hồn ta
       Rù rì...rủ rỉ...!
       Hẹn hò theo nhịp hoà ca côn trùng

       Ngày về sao quá mông lung
       Tình ơi ! đất nước! sao dừng chốn đây ?

               
                                      Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

Còn trơ đó ngàn năm dài trôi giạt !



       Người Việt khắp chốn
       Như gà con xa mẹ kéo nhau đi
       Lạc mất dấu nơi chôn nhau cắt rốn
       Nước mắt nhỏ xuống..!
       Hãy khóc lên đi ! giọt nước mắt phân kỳ
       Những chặng đường của đớn đau lịch sử

       Từ buổi ấu thơ... ngày xa xưa ấy
       Từng đêm về nghe bom nổ thịt rơi
       Hãy khóc lên đi ! đời nô vong lầm lỡ
       Sự nghèo đói đã làm ngưng nhịp thở
       Sự tham lam làm tan nát triệu trái tim

       Sao qua ác mộng khóc thâu đêm
       Lại vẫn phải cúi đầu lùi quá khứ

       Có phải chăng những cơn đau chưa thoả
       Quay tìm về mảnh vụn của tâm hồn
       Đã gẫy nát từ ngày chinh chiến cũ
       Vết thời gian còn ẩn hiện đâu đây

       Đường phân ranh dân tộc cuối chân mây
       Còn trơ đó ngàn năm dài trôi giạt!

                                        
                                        Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013

Vườn xưa thấp thoáng...


         Mưa rơi !... rơi...
         Lon ton ! máng xối sau nhà
         Gió mơn nụ nở
         Vườn chiều dịu mát hương hoa

          Vài cành khô gẫy
          Lác đác nằm trên vũng lầy
          Chuồn chuồn bay nhảy...
          Bàn tay chộp bắt những ngày ấu thơ

          Bướm vàng lấp lánh bên bờ
          Là đà cao thấp như vừa hôm qua
          Em say sưa mộng xa xa
          Bỏ quên vạt nắng trong tà áo bay

          Anh đi bỏ lại hoa cài
          Mang theo làn tóc những ngày có nhau.

                                            
                                                   Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

Hờ hững


         Mùa thu thương nhớ
         Lá rụng bên song
         Một trái tim hồng
         Ra đi biền biệt

         Nắng chiều tà vương áo em ngày ấy
         Nét yêu kiều lộng lẫy dáng kiêu sa
         Gót hồng ơi! sao không chút gọi là...
         Dừng giây lát cho anh tròn câu nói...!

                                               Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

Tình gửi về nơi...



          Em vẫn lặng yên
          Anh buồn xa xứ
          Ngày chết trong tim
          Dặm trường lữ thứ

          Ước mơ xưa in trời trong mây trắng
          Cánh chim bay loang loáng bóng ai hoài
          Làn khói toả bên nhà ai nhả sợi
          Kết tơ mành cho tình gửi về nơi...


                                         Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

Hơi thở vô ưu


      Bàn chân nhẹ bước
      Hơi thở dài ngắn miên man      
      Tâm hành phát khởi
      Mĩm cười bóng dáng ngàn năm quay về

      Ra đi từ độ trăng thề
      Bản lai diện mục bốn bề lặng yên
      Bỗng đâu gió nghiệp thổi lên
      Sóng vô minh vỗ chông chênh thuyền đời

      Trăm năm ảo ảnh
      Trong ta vạn vật ưu phiền
      Lợi danh đã thấm
      Một thời mộng tưởng đảo điên
      Hồn quay bến giác
      Khơi lòng son trẻ lời nguyện thuở xưa

      Vô ưu hoa nở đúng mùa
      Trăm năm chào đón tâm từ chúng sanh
      Tiếng bụt gõ nhịp an lành
      Vào ra hơi thở lung linh ánh vàng


                                       Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

Giọt lệ luân hồi



        Vui buồn nơi cõi chiêm bao
        Nghìn sau giọt lệ lao đao luân hồi
        Nghiệp đời như chiếc lá bay
        Theo làn gió cuốn loay xoay lưng đồi
        Lăn dài theo tháng năm trôi
        Sơ sinh chộp mắt da mồi tóc sương
        Ô hay ! nghiệp chướng khôn lường
        Khóc thương ảo não đêm trường quạnh hiu
        Mơ màng vực thẳm lều bều
        Còn nghe giọng nói những điều hoang sơ
        Đêm hồng xao xuyến tuổi thơ
        Nay còn đâu nữa hững hờ nhạt phai
        Đường về nguồn cội an bài
        Đâu đây âm khí chảy dài châu thân.


                                               Nguyễn Lộc

Lời chào...



          Xin chào thần chết
          Ta xin kết bạn với người
          Song hành dâu bể
          Buồn vui những lúc rối bời có nhau

          Từng ngày tiếp nối
          Nắng lên sương xuống cõi đời
          Từng người lặng lẽ
          Giã từ những chuyến tàu dời quê hương

          Hơi ấm đất mẹ
          Cho ta trọn vẹn tình thương
          Trăm năm mở lối
          Thênh thang nhẹ bước vô thường mênh mông

          Xin chào nghiệp chướng long đong
          Xin chào nhân thế còn mong tình ngừơi
          Xin chào tịch diệt muôn nơi
          Nụ cười Bồ Tát còn khơi hoa đời


                                           Nguyễn Lộc


                                          

Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013

Cô bé đáng yêu !


          Nầy cô bé có nụ cười duyên dáng
          Làn môi xinh hồng thắm toả ước mơ
          Nét yêu kiều ánh mắt đượm tình thơ
          Dòng tóc rối nhẹ bay trong nắng hạ

          Nầy cô bé mang ước mơ nơi xứ lạ
          Bước vào đời em chẳng ngại gian truân
          Ngước nhìn người với đôi mắt long lanh
          Đem nắng ấm xua tan hồn giá lạnh

          Nầy cô bé cô gái quê Nước Việt
          Đem thật thà thay tính nết điêu ngoa
          Tạ ơn đời bằng ngữ điệu dân ca
          Nét hồn nhiên còn giữ trên má phấn

          Nầy cô bé có phải chăng nguồn sống
          Tiếng vỗ về từ tiền kiếp xa xôi
          Mang tình thương,hạnh phúc đến cho người
          Trái tim đỏ còn thắm hồn Việt Quốc


                                                  Nguyễn Lộc

Một chút tâm tình đời lưu lạc


        Cô đơn vẫy gọi
        Bao nhiêu lần ngồi đếm tuổi xuân qua
        Lời hẹn ước với lòng nay bỏ dở
        Trên đường đời bao nhiêu lần gặp gỡ
        Vẫy tay chào mà chẳng nhớ gì nhau

        Đam mê giã từ
        Tháng đuổi theo năm lăn dài vô tận
        Ta thấy mình mệt mỏi giữa thiên thu
        Ánh nắng tàn trên những ngọn cây khô
        Vướng chút buồn theo mối tình lận đận

        Rời bỏ quê hương
        Hè năm ấy lên đường xa mái ấm
        Có bướm vàng bay lượn giã biệt người
        Ngơ ngát lạ phương trời lòng hiu hắt
        Nhớ con đường màu tim tím khói bay

        Đời lưu lạc
        Thôi cũng đành một chút đời vui
        Ngày hai buổi con đường mòn quen lối
        Cuộc sống hiền hoà với bao nhiêu tiếng nói
        Để lòng mình còn chảy mạch xuân tươi


                                                Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013

Cho em một mảnh trăng thơ




           Trăm năm một lối
           Người về nguồn cội xa xôi
           Tơ lòng sợi rối
           Những đêm thao thức còn rơi giọt buồn

           Hạt mầm hoang phế
           Cỏ khô ngập nắng chân trời
           Gió bừng tia lửa
           Cuồng si đốt cháy cuộc đời yêu thương

           Trò chơi cút bắt
           Nhạt nhoà xoá dấu môi hường
           Héo mòn thân xác
           Lênh đênh giữa chốn viễn phương mịt mờ

           Cho em nghìn vạn ước mơ
           Cho em chiều xuống bên bờ lúa xanh
           Cho em giòng nước trong lành
           Về nơi quê cũ thác gành hoang sơ
           Cho em một mảnh trăng thơ
           Ầu ơ! tình nước dật dờ tình quê


                                  
                                        Nguyễn Lộc

Thứ Ba, 6 tháng 8, 2013

Chỉ là chiêm bao


            Chào ông mặt trời
            Thương ngày mới đến
            Tỷ năm xa xôi
            Vòng tay trìu mến

            Người trước giã từ
            Người sau thắp nến
            Dò dẫm sương mù
            Tình hồng quyến luyến

            Tiếng khóc ban sơ
            Nụ cười tiền kiếp
            Tình buồn bơ vơ
            Một lần mắt híp

            Tóc trắng đôi bờ
            Tình xưa thấp thoáng
            Những lần gặp gỡ
            Tim nặng đeo mang

            Người ơi có nhớ
            Một lần bên nhau
            Cuộc đời lớ ngớ
            Chỉ là chiêm bao


                    Nguyễn Lộc