Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012

Quán chiếu



                   Quán Chiếu

Nghe trong ta chim Tầng già ríu rít,
Cánh cửa lòng đóng chặt mãi bao năm;
Giam đời người vào ngục tối âm thầm,
Đòi mở cửa ngự Niết bàn miên viễn.
Có biết đâu cõi đời luôn sinh diệt,
Mộng yêu đương vẫn cứ phải quay cuồng;
Trò đùa vui theo những nhịp vấn vương,
Nghiệp sinh tử lăn dài theo năm tháng.
Duyên chợt đến tình chợt đi nào ai biết?
Dòng luân hồi dịch chuyển bởi vô minh;
Trong đêm tối tiếng thì thầm sinh linh,
Từ tiền kiếp thọ thai muôn nghiệp lực.
Nầy là danh,nầy là lợi, tình chưa dứt,
Còn tạo duyên còn dệt mộng luân hồi;
Còn khổ đau còn thù hận chưa nguôi,
Dây oan trái trả vay không dừng nghỉ.
Mà có thấy ai đâu từ nguyên thuỷ,
Để ta nhìn để ta vọng khổ vui,
Các Pháp đi rồi các pháp trở lui,
Theo nghiệp thức của tâm mà biến hiện.

                                           Nguyễn Lộc







                                             

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2012

Cõng rắn cắn gà nhà(Lời của Chủ Tịch Nước VN )



                          Cõng rắn cắn gà nhà

              Tàu ếm dân ngu xứ Việt nam, 
              Để cho đảng cộng quậy tan hoang.
              Chín mươi triệu miệng đành im tiếng
              Mười bốn ông trùm giọng quát vang.
              Ngọng nghịu hát bài ca Tổ quốc,
              Ấu ơ!vơ vét của dân làng.
              Cúi đầu nghe những lời tàu cộng,
              Hưởng được danh thơm lũ chó ngoan.

                                                       Nguyễn Lộc             

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

Bi kịch Cộng sản



                     Bi kịch Cộng sản

         Nắng trải thảm ánh vàng xứ lạ,
         Tiếng gió ru tháng hạ gợi buồn.
         Lá reo tí tách xoay tròn,
         Đồi tây tiếng thở về nguồn yêu thương.
         Xa biết mấy nghìn trùng Non Nước,
         Ai xuôi chi kẻ trước người sau;
         Âm thầm lệ thắm tuôn trào,
         Giã từ cha mẹ cúi chào đi Tây.
         Đời gió bụi còn đây hình bóng,
         Gươm anh linh rạng giống Tiên Rồng;
         Chỉ còn thấp thoáng trong lòng,
         Những trang sử Việt đã dần mờ phai.
         Đời thịnh suy tháng ngày luân chuyển,
         Danh,lợi,quyền cũng tiễn đưa nhau.
         Ngày xưa rước Việt Cộng vào,
         Thì nay lãnh chịu khổ đau xứ người.

                                                                        Nguyễn Lộc

             

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Tệ nạn vong quốc



                                Tệ nạn vong quốc.

             Ánh chiều tà còn vương mái lá,
             Lòng nhớ thương tháng hạ mộng mơ.
             Xa rồi tổ ấm tuổi thơ,
             Quê hương đã mất bơ vơ lưng trời.
             Việt nam nghe tả tơi hoa lá.
             Chim ngẩn ngơ vội vã tìm đàn,
             Dần dà tuyệt chủng hoang tàn;
             Bướm, ong tìm chỗ an toàn trú thân.
             Đất ruộng vườn biến thành phố thị,
             Người nông dân rên rỉ kêu thương.
             Ác thay chính sách nhiễu nhương,
             Giành từng tất đất đẩy dân ra đường;
             Không nhà cửa sống bươn xó chợ,
             Bước đi hoang nhường chỗ cường hào.
             Người cầm công lý kiếm đao,
             Giàu sang trên máu gian lao dân lành.
             Đất đào xới tranh giành khoáng sản,
             Bán cho tàu ve vãn chức quan;
             Làm thân trâu,chó đền vàng,
             Bán thân nuôi miệng bán đời nghĩa nhân.
             Việt nam mấy ngàn năm văn hiến,
             Chỉ sớm chiều vĩnh viễn mất đi;
             Cũng vì một lũ ngu si,
             Tham ăn bán Nước sử ghi muôn đời,

                                                                                      Nguyễn Lộc
            
 

Hoan hô tàu cộng


                        Hoan hô ! tàu cộng

          Hoan hô tàu cộng sáng suốt,
          Chọn được đệ tử trung thành,
          Ngoan hiền như loài chó mực;
          Cướp giựt hơn bọn lưu manh.
          Dày công nuôi dưỡng bao năm,
          Việt cộng quỳ mọp dưới chân,
          Phì phò!nằm nghe lời dạy,
          Thẳng tay đàn áp nhân dân.
          Thời cơ bây giờ đã mạnh,
          Không cần giấu giếm trong lòng;
          Tuyên bố người người được rõ,
          Việt nam Trung quốc một giòng.
          Núi liền núi,sông liền sông;
          Cùng chung một sắc cờ hồng sáu sao.

                                                  Nguyễn Lộc